Mẹ chồng quỳ gối trước mặt tôi và bố mẹ đẻ, nhưng tôi chỉ lạnh lùng và càng thêm sợ hãi trước thủ đoạn của bà ấy.
Lấy chồng, sinh con, nuôi dạy con cái là quy luật mà nhiều phụ nữ phải tuân theo, nếu không sẽ gặp phải điều tiếng. Tôi không hoàn hảo như mong đợi. Tôi và chồng quen nhau từ thời cấp 3, dù hai nhà không gần nhau nhưng anh hiền lành, chăm chỉ và tâm lý. Khi lên đại học, chúng tôi cùng nhau vượt qua khó khăn. Tôi nghe nói mẹ chồng khó tính, còn tôi không học giỏi như anh nhưng có chút nhan sắc và chỉ yêu anh.
Khi công việc ổn định, bố mẹ hai bên bắt đầu hối thúc tôi và chồng kết hôn. Trong thời gian yêu, tôi nghe một số người họ hàng khuyên nên suy nghĩ cẩn thận về mẹ chồng, nhưng tôi đã quyết tâm lấy anh. Khi về nhà chồng, tôi nghĩ đây sẽ là ngôi nhà của mình mãi mãi, nên tôi cố gắng vun vén. Chúng tôi sống cùng bố mẹ chồng, ban đầu mọi chuyện suôn sẻ, nhưng dần dần tôi nhận ra mẹ chồng rất thảo mai và thủ đoạn. Khi có chồng ở nhà, bà rất niềm nở với tôi, nhưng ngay khi anh ra ngoài, bà lại trở nên lạnh lùng, ngồi xem tivi và bắt tôi làm mọi việc, thậm chí quát mắng tôi.
Bà mẹ chồng nói rằng việc cưới vợ cho con trai là để có người giúp việc, không phải để nuôi một người vô dụng. Dù luôn tỏ ra yêu thương tôi trước mặt chồng, tôi vẫn phải chịu đựng vì yêu anh và không muốn mâu thuẫn gia đình. Tôi nghĩ nhịn một điều được chín điều, nhưng sau hai năm không có con, mẹ chồng bắt đầu nghi ngờ. Tôi khám sức khỏe và được biết tử cung mỏng, khó thụ thai. Bà ấy còn đồn thổi về tôi, khiến bố mẹ tôi lo lắng dù họ tin tưởng tôi. Giờ tôi không chỉ không được lòng mẹ chồng mà còn là nỗi thất vọng vì không sinh được con.
Một lần tôi đi khám, mẹ chồng theo vào hỏi bác sĩ về quá khứ của tôi. Đêm chồng tôi vắng nhà, bà ép tôi viết đơn ly hôn để giải thoát cho con trai bà, vì bà tin chồng tôi sẽ không bỏ tôi. Bà dọa nạt nhưng tôi từ chối, xin bà cho thời gian. Cuối cùng, bà tuyên bố sẽ tống khứ tôi ra khỏi nhà. Hôm sau, khi tôi ở nhà bố mẹ đẻ, bà tới quỳ xuống xin tôi buông tha cho con trai bà.
Nếu con trai mẹ không có cháu nối dõi, mẹ sẽ không thể nhắm mắt. Tôi hiểu bà ấy nên im lặng, không khóc nữa. Sau thời gian dài trong ngôi nhà đó, tôi không còn nước mắt. Bố mẹ khuyên tôi nên buông tay, để chồng tìm người khác có thể sinh con, còn tôi về ở với họ. Tôi không kể chuyện quá khứ, nhưng có vẻ bố mẹ đã hiểu. Tôi vẫn yêu chồng và muốn sinh con cho anh ấy. Chúng tôi mới cưới được 3 năm, còn trẻ, nên tại sao tôi phải từ bỏ?



Source: https://afamily.vn/me-chong-quy-thup-duoi-chan-toi-truoc-mat-bo-me-de-nhung-toi-dung-dung-va-cang-ghe-so-thu-doan-cua-ba-ta-20181114164911013.chn