Bố câm lặng trước cái chết của con sau mũi tiêm: Những sự thật đau lòng được phơi bày.
Anh Devendra Kashyap, ở Ấn Độ, đã trải qua nỗi đau mất con ngay sau khi chào đời. Sau khi bác sĩ thông báo không thể điều trị vấn đề hô hấp cho đứa bé, anh vội vã đưa con đến một bệnh viện khác, nhưng nơi này cũng không có trang thiết bị tốt hơn. Đêm hôm đó, các y tá không chú ý đến con anh và chỉ bận nghe nhạc. Khoảng 1 giờ sáng, khi được tiêm, đứa trẻ đã chuyển sang tím tái và sau đó tử vong, để lại nỗi xót xa cho gia đình. Dù phẫn nộ trước cái chết của con, nhưng vì hoàn cảnh nghèo khó, Devendra không thể kiện bệnh viện. Họ chỉ là một trong hàng ngàn gia đình ở Ấn Độ chịu thiệt thòi do hệ thống y tế yếu kém.
Các bệnh viện và phòng khám tư nhân đã khắc phục được những vấn đề của bệnh viện công, như thiếu trang thiết bị và quá tải. Nhiều bệnh viện công đang gặp khó khăn do thiếu vốn đầu tư, bác sĩ, y tá, giường bệnh và thiết bị, trong khi dân số Ấn Độ tăng khoảng 15 triệu người mỗi năm nhưng ngân sách cho chăm sóc sức khỏe không tăng tương ứng. Dư luận vẫn nhớ thảm họa y tế tại Bệnh viện Baba Raghav Das ở Uttar Pradesh, nơi hơn 60 trẻ em đã chết do thiếu oxy vào tháng 8 năm 2017, nguyên nhân là do bệnh viện không thanh toán cho nhà cung cấp. Mặc dù mỗi bang tự xác định ngân sách cho chăm sóc sức khỏe, bang Uttar Pradesh lại không ưu tiên cho lĩnh vực này.
Bệnh viện Baba Raghav, nơi điều trị miễn phí cho 50 triệu người mỗi năm, luôn thiếu tiền. Đây là cơ sở y tế chuyên điều trị bệnh viêm não Nhật Bản, tiếp nhận 300-350 trẻ em mỗi ngày. Tuy nhiên, trong 5 ngày từ 7-11/2017, hơn 60 trẻ đã tử vong do thiếu oxy. Một người mẹ có con mất cho biết họ chỉ kịp đưa con đi cấp cứu nhưng mọi thứ đã kết thúc trong vòng chưa đầy 24 tiếng. Thảm kịch này đã gây phẫn nộ trên toàn Ấn Độ. Chính quyền bang đã bắt giữ 7 người, bao gồm bác sĩ và nhân viên cung cấp oxy. Một số ý kiến cho rằng vấn đề không chỉ do thiếu tiền mà còn do hệ thống y tế Ấn Độ không đáp ứng được nhu cầu khám chữa bệnh. Nhân viên xã hội Vandan Prasad cho biết hệ thống y tế của nước này được chia theo các tầng khác nhau.
Các cơ sở y tế cấp thôn bản, trung tâm chăm sóc sức khỏe ban đầu ở nông thôn, cơ sở y tế cấp huyện và bệnh viện thuộc các trường đại học đào tạo ngành y hiện đang gặp khó khăn. Hầu hết các cải cách và đầu tư chỉ tập trung vào bệnh viện của các trường này, dẫn đến tình trạng nhiều người phải đến bệnh viện tuyến cao hơn, gây tốn kém và phiền phức, trong khi họ có thể được điều trị gần nhà. Tuy nhiên, các trung tâm chăm sóc sức khỏe ban đầu không hoàn thành trách nhiệm của mình. Tại một trung tâm thuộc Cao đẳng Y tế BRD, dược sĩ Renu Chauhan cho biết không có bác sĩ làm việc trong suốt 7 tháng vì nhiều người tốt nghiệp ngành y chọn làm việc ở thành phố với mức lương cao hơn.
Các bệnh nhân phải đi thêm 8km để đến cơ sở y tế khác do sự thiếu hụt tại các trung tâm chăm sóc sức khỏe ban đầu. Tại làng Gumla, Ấn Độ, chỉ có một y tá và một sinh viên thực tập phục vụ cho 100 giường bệnh, không có ai trực ca đêm, khiến bệnh nhân phải gọi điện để được khám chữa trong trường hợp khẩn cấp. Cơ sở vật chất ở đây cũng rất thiếu thốn, không đủ đèn để phục vụ việc điều trị cho trẻ em, và máy phát điện không đủ cung cấp ánh sáng. Ngoài ra, làng còn thiếu bác sĩ và máy thở để phục vụ bệnh nhân. Tỷ lệ bác sĩ ở Ấn Độ hiện chỉ là 11 trên 11000 bệnh nhân, trong khi đất nước này có 1.3 tỷ người.
Có 600 bệnh nhân, nhiều bác sĩ làm việc quá sức, khám cho hơn 100 bệnh nhân mỗi ngày. Đáng chú ý, chỉ có 10 bác sĩ làm việc tại các bệnh viện công và chọn ở lại thành phố thay vì về các khu vực khác.



Source: https://afamily.vn/bo-chet-lang-khi-con-tu-vong-sau-mui-tiem-su-that-duoc-phoi-bay-khien-ai-cung-dau-long-20180116162027463.chn