Mong muốn đơn giản nhưng thường bị coi nhẹ của những bà mẹ tuổi xế chiều: Một bữa cơm không phải để chia phần, hay một câu "con cần mẹ" cũng trở nên quá lớn lao?
Ông A. có cô con gái cưng và một gia đình hạnh phúc với căn chung cư rộng rãi và cậu con trai kháu khỉnh. Ông B. mới chuyển đến và có con gái sống ở nước ngoài, vừa gửi tiền về xây nhà đẹp. Trong cuộc họp tổ dân phố, tôi nghe hàng xóm khen ngợi con gái ông B. Nhưng niềm vui không trọn vẹn khi tôi nhận ra, dù con cái thành đạt, họ vẫn ít về thăm nhà, để lại ông bà già cô đơn đón Tết một mình. Nhà cửa rộng rãi nhưng lại thiếu vắng tiếng cười. Chồng tôi thì có vẻ khác.
Thỉnh thoảng, chồng tôi gợi ý bà nên nghĩ cách dỗ con gái về Việt Nam chơi vài tháng, nhưng nỗi nhớ con chỉ thoáng qua, rồi ông lại say mê với chọi gà và cờ tướng, có hôm tới 8h tối mới về. Ngày trước, ông luôn về sớm để vợ con không phải chờ. Giờ đây, chỉ còn tôi cô đơn. Con gái hồi nhỏ thường kể tôi mọi chuyện, từ học hành đến tình cảm, nhưng giờ chỉ gọi được 5-7 phút thì nó đã cúp máy vì bận, khiến tôi không hiểu cuộc sống của nó ra sao.
Càng nghĩ, tôi càng thấy mình không hiểu nổi con gái. Nó luôn ngoan ngoãn và không để thiếu thốn gì, nhưng tôi biết nó không biết mẹ mong mỏi bữa cơm có đủ cả gia đình và những lúc hai mẹ con nấu ăn cùng nhau. Tôi tự hỏi liệu mình có đang hạnh phúc mà không biết cách tận hưởng. Mong muốn gần gũi con, chồng và có một gia đình hạnh phúc như xưa có phải là điều quá đáng không? Nếu biết trước lúc mãn kinh sẽ thèm gần con như vậy, tôi đã sinh thêm vài đứa nữa!








Source: https://afamily.vn/mong-uoc-gian-don-den-muc-bi-xem-thuong-cua-nhung-ba-me-o-tuoi-xe-chieu-mot-bua-com-khong-phai-de-phan-ai-mot-cau-con-can-me-la-to-tat-qua-u-20220409225933392.chn