“Câu chuyện của một bà mẹ về con cái bị béo phì”
Vì vợ chồng tôi cao lớn, nên tôi nghĩ con không thể nhỏ bé được. Tôi cho bé uống sữa ngoài nhập khẩu, hy vọng "uống sữa Tây thì con sẽ to như Tây". Hàng ngày, tôi cố gắng cho bé uống nhiều sữa, dù bé hay trớ. Bốn tháng, tôi bắt đầu cho bé ăn bột, mặc dù biết rằng trẻ nên ăn dặm từ 6 tháng. Tôi nghĩ "ăn bột sớm sẽ giúp bé cứng cáp". Bé rất háu ăn, bữa đầu tiên đã ăn hết bát bột, khiến tôi càng muốn cho bé ăn nhiều. Bé ăn nhiều bữa trong ngày, kết hợp với sữa và trái cây, nên không những không còi mà còn rất mũm mĩm và cao lớn.
Con tôi đã lớn và ăn nhiều, nhưng bé thường ốm, nặng gần 15 kg mà không biết lẫy hay bò, lại rụng tóc ở gáy. Người thân khuyên tôi cho bé đi khám vì nghi ngờ còi xương, nhưng tôi không tin. Tôi nghĩ bé nằm nhiều và có thể đang "trốn" lẫy bò. Tôi vẫn cho bé ăn nhiều dinh dưỡng, dù chồng và mẹ chồng khuyên nên cho ăn vừa phải. Tôi lo lắng vì bé 10 tháng mà chưa có răng, trong khi bạn cùng tuổi đã có 5-6 cái. Đến tháng 11, tình hình răng lợi vẫn không thay đổi.
Tôi không thể chờ đợi thêm và đã đưa con đi tư vấn dinh dưỡng. Sau khi kiểm tra, bác sĩ đã chỉ trích tôi vì con tôi bị thừa cân béo phì, điều này có thể dẫn đến nhiều bệnh lý nghiêm trọng và ảnh hưởng tiêu cực đến tâm lý. Tôi bàng hoàng thanh minh rằng gia đình không ai bị béo phì. Ra khỏi phòng tư vấn, tôi cảm thấy nặng nề vì biết mình đã nuôi con thiếu khoa học. Từ ngày mai, tôi sẽ thay đổi chế độ ăn uống của con và quyết tâm chiến đấu với béo phì, dù biết rằng sẽ rất khó khăn.
Source: https://afamily.vn/loi-thu-toi-cua-ba-me-co-con-bi-beo-phi-20110617045313765.chn