Xét nghiệm bệnh tình dục thế nào
CDC Mỹ khuyến nghị xét nghiệm STI một lần mỗi năm cho những người có quan hệ tình dục không bảo vệ hoặc khi có bạn tình mới. Các cặp đôi nên xét nghiệm trước khi quan hệ không bảo vệ. Nếu quan hệ không bảo vệ, nên xét nghiệm sau ít nhất hai tuần và kiểm tra lại sau ba tháng. Cần sàng lọc nếu biện pháp bảo vệ bị hỏng. Nhiều STI không có triệu chứng, có thể dẫn đến các biến chứng sức khỏe nghiêm trọng nếu không được phát hiện và điều trị kịp thời.
Việc xét nghiệm có thể bao gồm xét nghiệm máu, nước tiểu, hay lấy mẫu dịch ở nhiều vị trí trên cơ thể. Các loại STI khác nhau yêu cầu phương pháp xét nghiệm khác nhau; ví dụ, chlamydia và lậu qua nước tiểu, trong khi viêm gan, herpes, HIV và giang mai qua máu. Người bệnh cần thông báo cho bác sĩ nếu muốn xét nghiệm toàn bộ STI, bao gồm herpes, HPV và HIV. Xét nghiệm herpes thường chỉ được khuyến nghị khi có vết loét. Xét nghiệm HIV thường bị bỏ qua ở những người có nguy cơ cao, còn xét nghiệm HPV thường không thực hiện hàng năm mà theo khuyến cáo cho phụ nữ từ 30-65 tuổi.
Không nên xét nghiệm ngay sau khi quan hệ tình dục vì các bệnh lây truyền qua đường tình dục (STI) có thời gian ủ bệnh. Nên đợi 1-2 tuần để xét nghiệm chlamydia, lậu hoặc trichomonas, và 1-6 tháng cho các bệnh như giang mai, HIV, herpes. Nếu nghi ngờ tiếp xúc với HIV, bác sĩ có thể kê đơn thuốc PEP trong vòng 72 giờ để ngăn ngừa nhiễm virus. Kết quả xét nghiệm có thể có sau 5-10 ngày, một số xét nghiệm HIV nhanh có thể cho kết quả trong 30 phút. Nếu xét nghiệm âm tính với tất cả STI, không cần điều trị nhưng vẫn nên sử dụng biện pháp bảo vệ. Xét nghiệm tại nhà cũng có sẵn nhưng có thể kém chính xác hơn.

![]()
Source: https://vnexpress.net/xet-nghiem-benh-tinh-duc-the-nao-4821908.html