4 điều phụ nữ cần ghi nhớ khi kết hôn.
Khi lấy chồng, tôi tin rằng mình cho đi sẽ nhận lại tương ứng. Tôi yêu chồng 10, yêu bố mẹ chồng 8, nhưng chỉ yêu bản thân 2, 3. Tôi từng nghĩ chồng sẽ yêu thương tôi như bố mẹ ruột, nhưng tôi đã nhầm. Tôi nhận ra rằng "khác máu tanh lòng" là chân lý đúng hơn. Dù tôi cố gắng, tôi không thể trở thành một phần của họ. Sau 5 năm, tôi đã học được rằng khi tôi trích tiền để mua bảo hiểm cho chồng và con, mẹ chồng phản đối, chỉ muốn tôi mua cho bản thân. Bà lo ngại về việc tôi đứng tên người thụ hưởng, khiến tôi nhận ra tình cảm vợ chồng không thể đảm bảo.
Mẹ chồng đề nghị tôi mua đồ cho mình rồi đổi tên người thụ hưởng thành chồng hoặc con, nghe hợp lý nhưng rõ ràng không phải vì tôi. Tôi chỉ muốn tặng người mình thương. Khi em chồng chuẩn bị cưới, tôi cho mượn 70 triệu để tổ chức đám cưới, nghĩ rằng em sẽ trả lại. Giờ em đã có bầu và chưa trả, mỗi lần tôi đòi thì mẹ chồng lại nhẹ nhàng can thiệp. Khi anh trai tôi bị tai nạn, gia đình tôi rất khó khăn và cầu cứu tôi, nhưng khi tôi đòi lại 70 triệu thì nhà chồng không ai đứng ra trả, dù tôi biết họ có tiền. Chồng bảo rằng sau khi lập gia đình, chỉ có thể lo lắng cho nhau về mặt tinh thần.
Mẹ chồng tôi nói: "Biết sống sót bao nhiêu mà phẫu thuật này nọ, cuối cùng vẫn mất tiền." Tôi cảm thấy phát điên vì sự tham lam, giả dối của họ. Họ bắt tôi tiêu tốn cho đám cưới của con gái, em gái họ nhưng lại khuyên tôi không quan tâm đến sinh mạng anh trai mình. Họ chỉ có quyền sống cho nhau, còn tôi chỉ được sống vì họ. Nhìn lại, tôi thường gắt gỏng với bố mẹ đẻ nhưng lại luôn nhún nhường với bố mẹ chồng. Giọng nói của tôi khi nói chuyện với mẹ ruột thì cáu bẳn, còn với mẹ chồng thì luôn nhẹ nhàng. Tôi thường nhường miếng ngon cho chồng và bố mẹ chồng trước, còn bố mẹ đẻ thì chỉ được nhận những gì thừa thãi. Họ luôn tỏ ra ngọt ngào nhưng thực chất là những kẻ lạnh lùng, chỉ biết moi tiền.
Tôi xem họ như ruột thịt, nhưng họ lại xem tôi như người dưng. Khi về thăm nhà đẻ, tôi vẫn cố gắng mang quà cho nhà chồng, trong khi họ thoải mái đi chơi khi tôi vắng mặt. Tôi không có tên trên bất kỳ giấy tờ nào ở nhà chồng và mọi tài sản của tôi đều thuộc về họ. Tôi luôn đặt chồng lên hàng đầu, nhưng khi tôi và con bị tai nạn, anh chỉ lo cho con và trách móc tôi như thể tôi cố ý gây ra chuyện. Dù có thể hiểu được sự lo lắng của anh, nhưng tôi cảm thấy mình không được coi trọng. Hãy sống cho bản thân và gia đình mình, đừng chờ đến lúc bị bạc bẽo mới ân hận. Tôi đã dại dột khi yêu thương nhà chồng mà không nhận được tình cảm tương xứng.
Tôi nhận ra rằng ở nhà với bố mẹ, sống độc thân và được gia đình yêu thương thật thanh thản. Dù muộn màng, tôi đã rút ra 4 chân lý cho phụ nữ khi lấy chồng để có hạnh phúc: yêu con, yêu bản thân, yêu bố mẹ và anh chị em, yêu chồng, và cuối cùng là yêu gia đình chồng. Đừng chờ đợi đến khi bị bạc bẽo mới hối hận, hãy sống vì bản thân và người thân, dù có thể bị coi là ích kỷ.


Source: https://afamily.vn/4-chan-ly-phu-nu-nao-lay-chong-cung-phai-thuoc-long-20150624051535959.chn