"7 năm im lặng, đôi vợ chồng vẫn tạo dựng được tổ ấm mơ ước"
Anh Nguyễn Văn Quân 28 tuổi, quê Kiên Giang, và chị Đặng Mỹ Trang 26 tuổi, sống tại ấp Trung, xã Tân Thông Hội, huyện Củ Chi, TP.HCM. Cuộc sống của họ trông hoàn hảo với nghề nghiệp ổn định, nhà cửa khang trang và hai bé trai kháu khỉnh. Tuy nhiên, trước khi có được hạnh phúc hiện tại, họ đã trải qua nhiều khó khăn. Anh Quân, ngồi đối diện vợ, ra dấu và chị Trang nhanh chóng lấy ra một đôi thỏ sành, kỷ niệm tình yêu của họ. Năm 3 tuổi, anh Quân bị liệt do sốt ác tính, nhưng với trí tuệ mẫn tiệp, anh luôn đứng đầu lớp suốt 12 năm học.
Người chồng bên cặp thỏ sành là món quà tình yêu của anh dành cho vợ. Chàng trai tật nguyền vui mừng khi được tuyển thẳng vào đại học ở TP.HCM cuối năm lớp 12. Tuy nhiên, khi biết học phí quá cao, anh thất vọng, không muốn về quê Kiên Giang và xin ở nhờ nhà bà con. Trong thời gian này, anh nghe tin về Trung tâm Bảo trợ - Dạy nghề Tạo việc làm cho người tàn tật TP.HCM tổ chức dạy nghề miễn phí, nên trở về quê làm hồ sơ nhập học. Tại trung tâm, anh tỏ ra xuất sắc trong nghề kế toán và nhanh chóng thành thạo vi tính, được giao dạy kèm cho lớp học may vá. Tại đây, anh quen chị Đặng Mỹ Trang, một học viên không nghe và không nói được.
Chị Trang bị câm điếc từ khi sinh ra, nhưng rất khéo tay. Anh Quân, người yêu chị, cho biết giao tiếp không khó nhờ môi trường lớp học. Sau 3 tháng, anh tỏ tình bằng cử chỉ và chị đã mỉm cười chấp nhận. Dù cha mẹ hai bên không đồng ý vì lo ngại về tương lai, họ vẫn quyết tâm lấy nhau vì tình yêu. Sau khi thuyết phục cha mẹ, đôi vợ chồng khuyết tật đã kết hôn vào năm 2009.
Clip Mộc Cát - Lê Khanh mô tả cuộc sống của anh Quân, người phải ở rể và vay 6 triệu đồng từ cha mẹ vợ để mua xe máy ba bánh. Do chân tàn tật, anh không tìm được việc làm, nên ở nhà phụ vợ làm đồ thủ công như xỏ hột cườm và khảm tranh. Họ kiếm khoảng 3 triệu đồng mỗi tháng từ việc bán sản phẩm có giá từ 15.000-50.000 đồng. Anh từng mở xưởng làm đồ thủ công nhưng phải đóng cửa vì chi phí cao. Niềm an ủi lớn nhất của họ là hai bé trai, Nguyễn Xuân Quý 7 tuổi và Nguyễn Tiến Đạt 2 tuổi.
Có con mang lại nhiều bất tiện cho vợ chồng anh Quân. Anh cho biết, khi vợ sinh, mẹ vợ phải làm thông dịch viên vì vợ anh không nghe được gì, còn anh chỉ có thể đứng ngoài cầu nguyện. Việc nuôi con cũng đầy thách thức, đặc biệt là khi chị Trang không nhận ra khi con khóc. Anh Quân luôn phải đề phòng để không cho con rớt. Việc giao tiếp của chị với con và người khác cũng gặp khó khăn, như lần mua bơ bị "chặt". Tuy vậy, họ vẫn có thể hiểu nhau qua cử chỉ. Hai con trai là động lực lớn của họ.
Vì vợ không nghe được nên gia đình anh Quân không bao giờ to tiếng. Dù đôi lúc có bất đồng trong cách nuôi dạy con, anh thường phải ra dấu vì vợ không nghe, và cuối cùng cũng hết bực. Anh Quân mua chiếc xe máy ba bánh không chỉ để chở con đi chơi mà còn để đi đánh cờ vua, môn thể thao anh đam mê từ nhỏ.













Source: https://afamily.vn/7-nam-khong-noi-voi-nhau-mot-cau-doi-vo-chong-ay-van-du-suc-xay-nen-to-am-ma-biet-bao-nguoi-mo-uoc-2016111205303578.chn