Bộ ảnh gợi cảm hứng về hạnh phúc từ sự hiện diện của "gia đình" bên ta.
Dưới đây là những bức ảnh ý nghĩa từ fanpage Humans Of Hanoi, phản ánh rằng với nhiều người, gia đình là tài sản vô giá đã có từ khi sinh ra, không cần phải tranh đấu để giữ gìn. Chỉ khi gặp khó khăn, họ mới nhận ra hạnh phúc bên gia đình. "Cơm nhà" trở thành liều thuốc tinh thần, giúp họ quên đi mọi mệt mỏi. Nhiều người trẻ ước ao chỉ đơn giản được về nhà bên gia đình, trong khi có những người lại vô tư để cha mẹ chờ đợi.
Tôi hoang mang khi bác sĩ thông báo mình có thai sau thời gian làm mại dâm. Không có ai bên cạnh, tôi lo lắng không biết làm sao nuôi con. Dù khó khăn, tôi quyết tâm sống vì con, không tiếp tục làm nghề này vì sợ hại thai. Tôi vay bạn 200 nghìn để mua dụng cụ mở quán nước kiếm sống, hy vọng đủ tiền về quê trước khi sinh. Câu chuyện của tôi là về một cô gái đã “quay đầu” khi trở thành mẹ. Tôi cảm thấy việc bày tỏ tình yêu với cha mẹ thật khó khăn, dù trong lòng luôn muốn nói.
Năm 2012, mình tổ chức sinh nhật cho mẹ lần đầu tiên, khi mẹ đã hơn 40 tuổi. Ở vùng quê, việc này khá xa xỉ. Năm ngoái, mình cùng anh trai tự nấu ăn để mừng sinh nhật mẹ. Những khoảnh khắc đơn giản ấy thật hạnh phúc, và mình cảm thấy tuyệt vời khi mỗi năm đều về quê tổ chức sinh nhật cho mẹ. Tôi là một bà mẹ nhiễm HIV, căn bệnh đã lấy đi mọi thứ, từ bạn bè đến con cái. Con trai tôi 12 tuổi, sống với bà, luôn nhớ tôi và khóc khi gọi điện. Tôi khao khát gặp cháu, nhưng bà nội không cho vì sợ lây bệnh. Đau lòng thay, tình mẫu tử bị ngăn cách bởi HIV và sự kỳ thị từ gia đình. Trước đây, do nghèo khó, tôi đã phải làm thuê từ năm lớp 10.
Một người làm bánh sinh nhật và một người làm bánh mì cùng làm thuê ở tiệm, rồi quen nhau. Anh chinh phục chị mà không mất gì, nhưng phải chờ đến hết lớp 12 mới kết hôn. Cả hai quyết định mở tiệm bánh chung, ban đầu gặp khó khăn nhưng rồi tình cảm giúp họ vượt qua. Giờ anh chỉ mong vợ con khỏe mạnh. Chú ơi, đứng gọn để bà đưa em về nhà, trời nắng quá! Cháu biết không, hai ông bà hồi học đại học rất nổi tiếng, nhưng ông may mắn mới chinh phục được bà. Hạnh phúc không khó tìm, chỉ cần biết trân trọng những gì mình có. Tối nào, hai bố con cũng ra chơi, cùng hát múa. Bố sẵn sàng làm tất cả vì "công chúa nhỏ" của mình.
Chị sinh năm 1987 mắc bệnh tim bẩm sinh, chân tay tím tái và không thể hoạt động nhiều, nên chỉ ở nhà. Chị ngã, em nâng! Để lo cho con ăn học, mẹ quyết định lên Hà Nội kiếm tiền trong những ngày nghỉ lễ, dù không ai muốn con phải bán kẹo. Mẹ rất thương con. Ông ngồi chờ cơm đã đặt sẵn, thường đi một mình vì thương bà đã yếu. Cuộc đời, phụ nữ chỉ mong tìm được người chồng yêu thương và chăm sóc. Bà gặp ông khi 18 tuổi trong chiến tranh, cưới nhau giản dị với vài gói kẹo và thuốc lá, không như các bạn trẻ bây giờ.
Bà 101 tuổi, từ đó đến giờ hai ông bà ở bên nhau. Hai năm trước, con trai đánh ông và giành sổ đỏ, khiến ông bà phải lên Hà Nội kiếm sống bằng việc nhặt rác và ăn xin.



















Source: https://afamily.vn/chum-anh-khien-ban-cam-nhan-duoc-the-nao-la-hanh-phuc-khi-co-gia-dinh-ben-canh-20160820012319456.chn