Bỏ rơi mẹ con tôi theo nhân tình, chồng tôi nhận trái đắng khi bị bỏ lại trong lúc bệnh tật.
Cuộc đời tôi đầy truân chuyên. Sau 10 năm hôn nhân, tôi đã ly hôn và nuôi con một mình. Khi mới kết hôn, chúng tôi cùng bắt đầu từ hai bàn tay trắng. Chồng tôi làm phụ hồ, còn tôi nấu cơm cho nhóm thợ để kiếm thêm. Những ngày tháng khó khăn ấy thật đáng nhớ, nhưng tình cảm vợ chồng lúc đó rất tốt đẹp. Chồng tôi khéo tay và chăm chỉ, dần dần đã tách ra làm chủ thầu và hiện tại có công ty riêng. Tuy tôi không dám nhận hết công lao, nhưng cả hai chúng tôi đã nỗ lực rất nhiều. Thế nhưng, khi có tiền, chồng tôi đã thay đổi hoàn toàn.
Tôi bị chồng chê bai vì nhan sắc, điều này không lạ vì tôi đã trải qua 2 lần sinh nở và làm việc vất vả. Khi chồng tôi ngoại tình, tôi chấp nhận vì nghĩ đó là điều khó tránh. Khi người tình của chồng thông báo đã có thai, tôi đã mua thuốc bổ cho cô ta và chăm sóc cô ta khi sinh. Dù đau lòng, tôi vẫn cố gắng vì gia đình. Tuy nhiên, cô ta ngày càng quá đáng, muốn chiếm hết tài sản của chồng tôi và ép anh viết đơn ly hôn. Tôi bị tra tấn bởi những hình ảnh nhạy cảm mà cô ta gửi. Cuối cùng, tôi quyết định rút lui để bắt đầu lại, nhưng chồng tôi lại bỏ bê con cái sau khi chia tay.
Mặc dù anh kiếm được nhiều tiền hàng tháng, nhưng chưa bao giờ gửi cho con một hộp sữa hay gói bánh. May mắn tôi không phụ thuộc vào chồng nên có thể tự lo cho con. Tôi thương hai đứa trẻ, luôn nhắc đến bố và mong ngóng. Chồng chỉ nhớ đến tôi khi anh ta cô đơn và mất tất cả.
Tháng trước, chồng bất ngờ tìm gặp tôi, tiều tuỵ đến mức khó nhận ra. Anh thông báo bị ung thư, và cô nhân tình đã lén lấy hết tiền tiết kiệm, bán nhà và bỏ đi cùng con, lo sợ anh sẽ dùng tiền chữa bệnh. Buồn chán, anh sa vào rượu chè và giờ cuộc sống chỉ còn tính bằng tháng. Nhìn người đàn ông từng yêu giờ ra nông nỗi này, tôi không khỏi xót xa. Người phụ nữ mà anh hết lòng chăm sóc cuối cùng cũng rời bỏ anh.
Tôi đã sống cả đời vì chồng nhưng chưa bao giờ nhận được sự báo đáp từ anh. Chỉ khi cô đơn và mất mát, anh mới nhớ đến tôi. Dù còn tình nghĩa và vì con cái, tôi không nỡ rời bỏ anh trong những ngày cuối đời. Từ khi về sống với mẹ con tôi, anh lại quan tâm đến chúng tôi như trước. Tôi ước anh không phải chịu đựng bệnh tật và đừng thay đổi, nhưng giờ thì mọi thứ đã quá muộn. Anh đang phải gánh chịu nỗi đau vì đã bỏ rơi vợ con, và giờ đây, mẹ con tôi là nơi duy nhất cưu mang anh. Nếu bạn muốn chia sẻ tâm sự, hãy gửi về tamsuafamily.vn. Chúng tôi sẽ phản hồi trong 24 giờ.


Source: https://afamily.vn/bo-me-con-toi-de-theo-nhan-tinh-den-khi-mang-trong-benh-thi-chong-toi-bi-nhan-tinh-om-het-tai-san-bo-di-20180509164540939.chn