Cảm thấy tủi thân vì sự bất công từ phía nhà chồng
Mình 30 tuổi, mới kết hôn năm ngoái và đã có một bé gái dễ thương. Vợ chồng mình làm cùng công ty và thuê nhà gần nơi làm việc. Nhà mẹ đẻ cách khoảng 30km, còn nhà chồng xa hơn, 130km. Ban đầu, do xa, mình chỉ thỉnh thoảng về thăm quê, và thấy gia đình chồng rất tình cảm, nên mình quý mọi người. Tuy nhiên, giờ mình cảm thấy khó chịu với họ. Nhà chồng có 7 chị em, chồng mình là út. Anh trai chồng đã mất vì ung thư, và một chị cũng đã mất. Mình rất thương cháu gái mất mẹ và luôn muốn gần gũi để bù đắp cho họ. Gia đình chồng dồn tình cảm và vật chất cho mẹ con chị dâu vì cháu là cháu đích tôn, điều này rất quan trọng với họ.
Khi mang bầu, mình biết ông bà nội rất buồn khi hy vọng có cháu trai, và khi sinh ra con gái, họ thất vọng. Từ lúc biết có con gái, cách cư xử của nhà chồng với mình đã khác. Tết năm ngoái, vợ chồng mình về quê ngoại chơi trước, thì bị mẹ chồng mắng vì không về nhà nội trước. Trong những ngày Tết, mình thấy chị dâu không bao giờ sang nhà bố mẹ chồng, chỉ ra ăn cơm rồi lại về nhà ngoại. Đến mùng 4, khi mình xin phép đi làm sớm, mẹ chồng tỏ ra khó chịu.
Mình nói muốn ghé thăm bà ngoại, nhưng mẹ chồng bực bội hỏi tại sao phải về nhiều như vậy. Mình cảm thấy mẹ chồng thiên vị, vì dù vợ chồng mình thường gọi điện hỏi thăm, chị chồng vẫn tỏ thái độ phớt lờ. Mẹ chồng cho rằng chị ghen tị vì mình có chồng hạnh phúc. Mình không để ý đến thái độ đó nữa, nhưng chị luôn tìm lý do để trách móc. Sau khi sinh hơn 2 tháng, mình đưa con về quê nội, nhưng khi đến nơi, mẹ con chị vẫn ở trong phòng xem TV, không ai ra đón. Dù vậy, mình vẫn để bà bế cháu và sang thăm chị. Chồng mình muốn cháu sang chơi nhưng nó không chịu.
Một lát sau, mình sang gọi chị ăn cơm, nhưng chị bảo đã ăn rồi. Mẹ chồng và các chị chồng bắt mình bế con sang chào bác, nhưng mình tức quá nên không làm. Mọi người xúm vào nói mình không được như vậy, mình cố nhẫn nhịn. Ngày hôm sau, chị biết mọi người đến chơi nên tránh mặt, đưa con về bà ngoại chơi đến khuya. Các chị chồng bảo chồng mình đi đón con để mua quần áo, nhưng chồng mình không đi. Khi chồng mình đã về, mọi người lại chửi mắng mình là vô trách nhiệm, bảo rằng mình phải lụy cho chị, phải có trách nhiệm với mẹ con chị. Họ còn đe dọa mình nếu không nghe lời.
Mình vừa nói rằng "Em không làm gì sai, chưa từng hỗn hào với ai", nhưng các chị chồng lại mắng chửi mình rất nặng nề, khiến mình chỉ biết khóc. Mình gọi cho chồng nhưng anh chỉ biết động viên mà không giúp giải quyết tình hình. Mình rất buồn. Những ngày sau, khi mình hoặc mẹ chồng bế cháu ngồi ở cửa, chị chồng chẳng thèm nhìn cháu. Chị ấy vào phòng đóng cửa. Mẹ chồng và các chị vẫn chửi mình là không biết điều, bảo rằng bác quý cháu mà không cho cháu sang chơi. Sau đó, mình mua quần áo tặng cháu nhân sinh nhật, nhưng khi mang sang, chị ấy từ chối nhận và đóng cửa lại khi mình vừa ra ngoài.
Hôm sau, các chị chồng trách mình sao không cho tiền để lấy quần áo. Giờ chỉ có chồng mình là con trai, nên mọi việc từ lo cho bố mẹ chồng đến giỗ anh chồng và cháu ăn học đều do vợ chồng mình đảm nhận. Chồng mình rất tiết kiệm, không dám mua điện thoại mới khi hỏng. Mình muốn mua máy lọc nước 3.5 triệu, nhưng anh bảo đắt không mua, dù cháu thích.




Source: https://afamily.vn/tam-su/tui-than-vi-nha-chong-doi-xu-bat-cong-2011111012267124.chn