Câu chuyện đẹp về tình yêu và nghị lực bên vòi nước rửa xe của cặp vận động viên khuyết tật.
Trong hai năm qua, vợ chồng trẻ Võ Thị Thu Thuận (30 tuổi, An Giang) và Mã Phước (34 tuổi, TP.HCM) đã mở tiệm rửa xe tại nhà ở Q.11, TP.HCM. Dù cả hai đều khuyết tật (anh Phước teo chân trái, chị Thuận mất một chân), họ vẫn nỗ lực làm việc và nhận được sự yêu mến từ hàng xóm nhờ nghị lực vượt lên số phận. Ít ai biết rằng họ từng là tuyển thủ điền kinh, mang vinh quang về cho thể thao nước nhà. Khi chúng tôi đến thăm, chị Thuận đang tiếp khách trong khi anh Phước xịt nước rửa xe. Chị chia sẻ về cuộc sống hiện tại và những khó khăn đã trải qua, bắt đầu từ vụ tai nạn giao thông khi chị 13 tuổi khiến chị mất chân trái.
Chị Võ Thị Thu Thuận, 16 tuổi, đã trải qua cú sốc từ một đứa trẻ khỏe mạnh thành người khuyết tật khi mất chân. Sau thời gian khó khăn, chị bắt đầu học vi tính và may tại một trường dành cho người khuyết tật ở Sài Gòn. Tại đây, chị gặp anh Mã Phước, người cũng bị teo chân từ nhỏ. Cả hai được giới thiệu vào Trung tâm Văn hóa – Thể thao quận Tân Bình. Ban đầu, chị Thuận e ngại về cơ thể không hoàn hảo, nhưng dần dần, tài năng điền kinh của chị đã tỏa sáng. Trong khi đó, anh Phước, hơn chị 4 tuổi, cũng âm thầm theo đuổi đam mê thể thao. Thời gian bên nhau đã giúp họ phát triển tình cảm.
Chị Thuận nhớ lại lần đi thi đấu, với chồng luôn bên cạnh. Ban đầu, họ chỉ định làm bạn, nhưng rồi chồng chị theo đuổi và bày tỏ tình cảm. Dù gia đình không ủng hộ vì chị bị tật, nhưng chị vẫn quyết định đến với anh, vì cả hai có thể chia sẻ những khó khăn. Tình yêu của họ nảy nở qua những buổi tập thể thao. Năm 2006, cả hai được chọn vào đội tuyển điền kinh khuyết tật thành phố, mở ra một bước ngoặt mới trong cuộc đời. Chị thành công trong thể thao, mang về nhiều vinh quang cho đất nước. Chị nhớ lại những kỷ niệm vui vẻ, đặc biệt là năm 2008 ở Huế, khi chồng khích lệ chị giành huy chương và tặng quà, và chị đã thực hiện lời hứa với ba huy chương đồng.
Khi nhận thưởng, mình rất vui khi nhìn ảnh. Đến lúc thực hiện lời hứa, chị Thuận bất ngờ với món quà từ người yêu: một chiếc vòng vàng đắt tiền, như lễ vật cầu hôn. Chẳng bao lâu, hai người trở thành đôi và sống hạnh phúc trong nghề rửa xe. Sau khi kết hôn, họ phải đối mặt với thử thách xa cách vì chị thường xuyên thi đấu. Trong 10 năm tại làng thể thao, Võ Thị Thu Thuận đã tham gia 4 kỳ Asean Para Games và giành gần 40 huy chương. Gia đình họ vừa tổ chức đám cưới vào ngày 20-10 tại TP.HCM. Sau các giải đấu, họ trở về cuộc sống bình thường; chị Thuận làm việc tại một công ty may.
Công việc không có gì đáng lo, nhưng khi đến công ty, chị Thuận lại bị châm chọc vì chiếc chân trái của mình. Cảm thấy mặc cảm, sau một tuần, chị quyết định xin nghỉ. Chồng chị, anh Phước, cũng gặp khó khăn trong việc tìm kiếm việc làm phù hợp với bằng tin học. Cuối cùng, anh phải làm tại một tiệm kim hoàng, còn chị quay về luyện tập điền kinh. Tưởng mọi chuyện đã ổn, nhưng năm 2013, khi đang thi đấu tại Myanmar, chị nhận tin anh Phước bị tai nạn giao thông nặng. Từ đó, chủ tiệm vàng không còn quan tâm đến anh. Chị về chăm sóc chồng, chán nản trước sự thay đổi trong cuộc sống, và nhớ lại quyết định không sinh con của hai vợ chồng để không bị vướng bận.
Khi chồng gặp chuyện, tôi chợt nhận ra rằng cần có một đứa con để có thể ôm ấp và chia sẻ nỗi buồn. Sau biến cố năm 2013, chúng tôi quyết định có con, và vào năm 2014, bé Mã Võ Thanh Ngân ra đời. Cuộc sống quá ngắn ngủi, nên tôi biết trân trọng từng khoảnh khắc. Có con, tôi chững lại, không còn muốn đi chơi hay thi đấu xa, vì đi đâu cũng nhớ con.













Source: https://afamily.vn/cau-chuyen-ngot-ngao-dep-de-ben-voi-nuoc-rua-xe-cua-doi-van-dong-vien-khuyet-tat-20161104025824689.chn