Câu chuyện về "vò dê"
Vợ gã đã mang thai tuần thứ 38, thời tiết Hà Nội mưa nắng bất thường, khiến gã lo lắng. Gã sợ nhất là phải đưa vợ đi đẻ trong lúc ngập lụt, nên đã dặn cậu em vợ chuẩn bị sẵn sàng. Dù sáng gã lạc quan khi nhìn trời, nhưng chiều về lại phải lội nước về nhà vì mưa.
Gã luôn lo lắng vợ sắp sinh, thường hỏi “Vỡ đê chưa em” mỗi vài phút. Dù vợ cố gắng giữ tinh thần thoải mái trong tháng thứ 38 của thai kỳ, gã vẫn bị ám ảnh về việc vợ đẻ. Gã không thể ăn ngon hay ngủ yên, liên tục chạy lên tầng mỗi khi nghe vợ gọi. Dù vợ khuyến khích gã đi chơi tennis để quên đi lo lắng, gã vẫn không yên lòng. Thậm chí, khi quên điện thoại ở nhà, gã cũng mượn điện thoại bạn để kiểm tra tình hình.
Gã ở sân bóng lo “vo de” và đã tiêu gần 200 nghìn tiền điện thoại của bạn. Bạn bè lắc đầu bảo gã không phải ra sân nữa. Gã vui vẻ vì được tạm nghỉ tennis, hoan hỉ bắt tay mọi người và tự nhủ “Vỡ đê ở nhà quan trọng hơn vỡ trận ở đây!”. Vợ gã mang thai 38 tuần, bụng to, nhưng thằng nhóc vẫn chưa chịu quay thuận. Gã thở dài nói với vợ rằng có thể mổ đẻ, nhưng vợ vẫn cười. Gã luôn nhắc nhở cậu em vợ chuẩn bị taxi đưa vợ đi bệnh viện, nhưng đến giờ vợ vẫn chưa “vỡ đê”, nhóc con vẫn ở trong bụng và nghịch ngợm.


Source: https://afamily.vn/tinh-yeu-hon-nhan/20120824092555268/Cau-chuyen-vo-de.chn