"Chấp nhận ly hôn và những hiểu lầm với chồng trong những ngày cuối cùng của anh"
Hôm nay, tôi bất ngờ đọc được "Ký ức về những ngày cuối cùng của vợ" và đã khóc rất nhiều trong giờ nghỉ trưa ở công ty. Nó gợi nhớ quãng thời gian cuối cùng của chồng tôi trước khi anh ra đi một mình để tôi có thể hạnh phúc, trong khi tôi vẫn trách móc anh. Chúng tôi yêu nhau một năm rồi tính chuyện cưới, gặp nhau ở Hà Nội qua bạn bè. Dù cùng xã nhưng khác làng, chúng tôi chỉ quen nhau khi cùng làm việc tại Hà Nội. Gia đình ủng hộ tình yêu của chúng tôi và đám cưới diễn ra nhanh chóng. Cuộc sống vợ chồng ở Hà Nội rất hạnh phúc, nhờ vào sự dễ chịu của bố mẹ chồng và không phải làm dâu.
Dù vẫn phải thuê nhà, hai chúng tôi luôn yêu thương nhau. Sau hơn một năm hạnh phúc và gần 11 tháng sống trong lạnh nhạt, chúng tôi quyết định li hôn. Một ngày, khi tôi về nhà, chồng đã chuẩn bị bữa cơm ngon cho tôi. Tôi bất ngờ và thắc mắc lý do, nhưng anh không nói. Sau bữa ăn, anh cho biết đây là bữa cơm cuối cùng trước khi anh trở thành người đàn ông tồi tệ. Tôi lo lắng hỏi lý do, nhưng anh khăng khăng nói tôi đã lăng nhăng, khiến anh không thể chịu đựng được.
Tôi tức giận yêu cầu chồng đưa ra chứng cứ về những gì anh nói, nhưng anh chỉ dựa vào lời đồn và những biểu hiện bình thường của tôi để nghi ngờ. Dù tôi van nài, cuộc sống vợ chồng trở thành địa ngục với sự xa lánh và cãi vã. Anh uống rượu và chửi rủa tôi như thể tôi là người xấu xa. Sau hơn 1 năm hạnh phúc và gần 11 tháng sống lạnh nhạt, chúng tôi quyết định ly hôn. Tuy nhiên, khi tôi đồng ý ký đơn, chồng lại đối xử tốt với tôi và tự nguyện cho tôi 50 triệu đồng mà chúng tôi đã tích cóp.
Anh cho tôi mang đồ đạc về nơi ở mới và nói đàn ông sống đơn giản không cần nhiều thứ. Hai tháng sau khi ly hôn, anh gọi tôi về nhà chồng để ký giấy tờ, trong đó có giấy chứng nhận đứng tên mảnh đất 53m2 mà gia đình anh đã dành cho tôi như một phần của gia đình. Tuy nhiên, tôi từ chối nhận vì không còn là vợ chồng và không cảm thấy đây là của mình. Dù vậy, bố mẹ anh vẫn khẳng định đó là cách bù đắp cho cuộc hôn nhân đã qua. Sau lần gặp đó, tôi chuyển vào Nam và không còn qua lại với gia đình anh, thỉnh thoảng vẫn gọi hỏi thăm họ.
Họ đều nói rằng họ khỏe mạnh. Một lần, mẹ anh khoe rằng anh sắp có vợ mới. Thời gian trôi qua, nỗi đau ly hôn của tôi đã nguôi ngoai sau 15 tháng. Tôi đã có bạn trai và sắp cưới. Khi trở về quê chuẩn bị cho đám dạm ngõ, bố mẹ tôi thông báo rằng anh vừa mất vì ung thư xương cách đây 2 ngày. Tôi vội vàng sang nhà anh để chịu tang và mới biết rằng anh đã phát hiện bệnh trong thời gian sống với tôi, dẫn đến việc anh ruồng rẫy vợ cũ để tìm kiếm hạnh phúc mới. Trở vào Nam sau đám tang, tôi cảm thấy ân hận và dày vò bản thân. Bố mẹ anh còn cho biết anh đã có ý định để tôi đứng tên sổ đỏ mảnh đất mà gia đình cho anh, vì sợ tôi gặp khó khăn tài chính sau ly hôn.
Gia đình chồng cũ đã đồng ý vì họ biết anh vẫn yêu tôi. Họ nhiều lần muốn nói cho tôi biết nhưng anh ngăn cản, bảo rằng im lặng sẽ giúp anh ra đi thanh thản, tốt cho cả hai. Sau đám tang, tôi cảm thấy ân hận và dày vò bản thân, chỉ nghĩ về anh và trách mình đã không tìm hiểu kỹ.


Source: https://afamily.vn/tam-su/toi-dong-y-ly-hon-va-hieu-lam-chong-trong-chuoi-ngay-cuoi-doi-cua-anh-20140919032845705.chn