"Chia tay vì một câu nói tổn thương từ vợ"
Tôi đã ly hôn vợ không phải vì những mâu thuẫn lâu nay, mà chỉ vì một câu nói. Vợ tôi là con duy nhất trong gia đình có điều kiện, nên tôi đã về ở rể. Sau đám cưới, bố mẹ vợ đề nghị chúng tôi sống cùng họ, trong khi tôi và gia đình mình lo sợ cảnh ở rể nên đã thỏa thuận nhiều điều. Tuy nhiên, xung đột lại nảy sinh từ chính vợ tôi. Ngày đầu chuyển đến, vì bận rộn công việc, tôi nhờ vợ nấu bát mì nhưng cô ấy từ chối và quát to để mẹ vợ nấu cho tôi. Mẹ vợ rất tốt bụng, luôn chăm sóc chồng con, ngay cả khi tôi là con rể.
Sau một lúc, mẹ vợ mang lên một bát mì, gương mặt vẫn còn ngái ngủ. Tôi cảm thấy áy náy và bực bội vì tính đỏng đảnh của vợ. Ở nhà chồng, liệu cô ấy có dám nhờ mẹ chồng như vậy không? Tình huống này lặp lại nhiều lần, khiến tôi tự làm mọi việc khi ở nhà vợ. Cuối cùng, tôi ly hôn không phải chỉ vì mâu thuẫn, mà vì một câu nói quá đáng của vợ. Tại nhà vợ, tôi phải chịu đựng nhiều bất đồng, nhưng tôi có thể chấp nhận nếu vợ không quá đáng. Tôi lo sợ bị xem là ăn bám, nên đề nghị hỗ trợ tiền nhà và ăn uống cho bố mẹ vợ, nhưng họ không đồng ý và còn cho chúng tôi tiền ăn. Vợ tôi đùa rằng tôi lấy cô ấy như chuột sa chĩnh gạo, khiến tôi cảm thấy khó chịu nhưng bỏ qua. Gần đây, công ty tôi gặp khó khăn, tôi phải dồn vốn để vực dậy.
Vì không còn cách nào khác, tôi đã phải hỏi vợ vay tiền. Cô ấy đồng ý sau ba ngày suy nghĩ, và từ đó cuộc sống chúng tôi thay đổi. Tuy nhiên, mỗi khi gặp nhau, cô ấy thường tỏ ra kiêu ngạo và hay gắt gỏng, đặc biệt khi nhắc đến tiền. Khi công ty giảm lương vì không có công trình, cô ấy châm chọc về sự chênh lệch thu nhập giữa chúng tôi. Tôi cảm thấy bực bội nhưng không thể cãi lại vì là vợ chồng. Tôi cũng không thích cô ấy mang chuyện riêng ra nói với người khác, khiến mọi người đánh giá tôi tiêu cực. Chuyện vay tiền bỗng trở thành đề tài bàn tán trong xóm, và gần đây có người nhà cô ấy đến chơi.
Tôi cùng bố vợ tiếp đón rất nhiệt tình, nhưng khi ông chú gọi tôi là “trụ cột của cháu gái”, vợ tôi lại đáp “chỉ là cột rỗng thôi”. Không khí trở nên căng thẳng, tôi giận nhưng cố kìm. Sau đó mọi người lại vui vẻ, nhưng tôi tự trách mình. Sau bữa ăn, khi tôi đang nghe các chú bàn chuyện xây lăng mộ, vợ gọi tôi làm việc khác. Tôi nói “để anh nghe các chú nói chuyện còn biết đường mà đóng góp”, thì cô ấy đáp “Lúc nào làm ra tiền mới có tư cách ngồi nói chuyện với gia đình tôi”. Tôi tức giận, mặt mày biến sắc và đứng dậy ra ngoài, mặc dù biết là thất lễ.
Từ khi yêu nhau, chúng tôi chưa bao giờ thiếu thốn, nhưng giờ đây lần đầu đối mặt với vấn đề tiền bạc. Cô ấy đã thể hiện sự coi thường khi tôi tạm thời không có tiền như trước. Tôi vẫn có cổ phần trong công ty, nhưng chỉ vì vay cô ấy gần trăm triệu, tôi đã trở thành một người chồng phế nhân trong mắt vợ. Điều này khiến tôi nhận ra cô ấy cũng chỉ là người hám tiền. Cuối cùng, tôi quyết định ly hôn và chặn mọi liên lạc với cô ấy. Đây không phải chỉ là cơn giận nhất thời, mà là sự khinh thường đã tích tụ lâu dài. Tôi chỉ muốn bày tỏ để biết mình ly hôn một cách tỉnh táo.
Hy vọng các chị em không phát ngôn điều gì tổn thương chồng, để không phải hối tiếc sau này.


Source: https://afamily.vn/toi-ly-hon-vi-mot-cau-noi-qua-dang-cua-vo-20140906033728214.chn