"Chiếc ga giường máu và món quà bất ngờ từ chồng"
Chồng tôi và tôi đã kết hôn được 7 năm. Mặc dù tình cảm không còn nồng nàn như trước, chúng tôi đã chấp nhận thói quen của nhau và có nhiều sở thích chung. Thỉnh thoảng cũng có cãi vã nhưng nhanh chóng làm hòa. Chồng tôi thích đi chơi với bạn bè 2-3 lần mỗi tuần, ban đầu tôi không thích nhưng đã học cách chấp nhận và chỉ nhắc nhở anh uống có chừng mực. Cuộc sống của chúng tôi diễn ra khá bình lặng cho đến khi tôi phát hiện ra một chuyện tế nhị sau khi dậy muộn và nhắc chồng đưa con đi học.
Do công việc bận rộn, chồng tôi đảm nhận trách nhiệm đưa con đi ăn sáng và đến trường. Hôm đó, khi tôi đến công ty, phát hiện mình đến ngày đèn đỏ và quần lót đã dính bẩn. Tôi vội xin băng vệ sinh từ đồng nghiệp rồi tham gia họp, chỉ mong sớm xong việc. May mắn là sếp cũng bận, nên tôi nhanh chóng về nhà, lúc này mới hơn 8 giờ. Thật lạ, chồng tôi vẫn chưa đi làm. Khi vào nhà, tôi thấy anh vừa huýt sáo vừa giặt ga giường. Nhìn anh chà vết máu đỏ trên ga giường trắng, tôi vừa ngượng vừa vui. Dù nhiều đàn ông ghê sợ điều này, chồng tôi chưa bao giờ tỏ thái độ đó, nhưng tôi luôn cố gắng tế nhị mỗi khi đến tháng.
Tôi luôn giặt giũ quần áo riêng và không để chồng thấy bất cứ dấu vết nào liên quan đến vấn đề này. Nhưng hôm nay, khi tôi lỡ làm bẩn ga giường, anh không hề phàn nàn mà còn giúp tôi giặt. Tôi cảm động muốn khóc. Khi tôi về nhà, tôi giả vờ ngạc nhiên hỏi tại sao anh chưa đi làm, thì anh cho biết đang giặt ga giường. Khi tôi chuẩn bị khen anh, anh bất ngờ nói đã mua cho tôi một gói có cánh vì nghĩ tôi hết. Tôi ngạc nhiên và vui mừng khi thấy túi màu đen trên giường, đúng loại tôi thường dùng. Tôi nhận ra anh vẫn âm thầm quan tâm đến tôi, và niềm hạnh phúc tràn đầy khiến tôi không thể kìm lòng, ôm cổ và hôn má anh.
Sau khi thay đồ, tôi giúp chồng phơi đồ trên sân thượng và hỏi anh có ngại khi làm những việc này không. Chồng tôi cười và nói rằng đó là đồ của vợ, anh muốn san sẻ gánh nặng cho tôi trong những ngày khó chịu. Khi tôi hỏi anh có xấu hổ khi đi mua đồ nữ không, anh cho biết đã đọc đúng nhãn hiệu và được khen là đàn ông hiếm. Niềm hạnh phúc trào dâng khiến tôi ôm hôn anh, điều mà chúng tôi đã không làm từ khi có con. Tôi nhận ra rằng cả hai cần những cử chỉ yêu thương như vậy, và từ đó, tôi cũng chủ động quan tâm đến chồng hơn, đôi khi cho con về ông bà để có thời gian riêng tư.
Dù chỉ nằm dài xem TV, đọc sách hay đi ăn uống, tình cảm giữa chúng tôi đã trở nên thắm thiết hơn. Cảm ơn mọi người đã lắng nghe và chia sẻ. Hy vọng chị em cũng tìm thấy những hành động nhỏ nhưng ấm áp trong gia đình để yêu thương và trân trọng nhau hơn!


Source: https://afamily.vn/chiec-ga-giuong-dinh-mau-va-mon-qua-dac-biet-cua-chong-20160504103834155.chn