Chiều định mệnh lạnh lẽo khiến tôi nhận ra bản chất của vợ mình.
Tôi là chàng trai bình thường, có chút ngoại hình, học hành ổn và gia đình cơ bản. Dù có thể tìm được cô gái xinh đẹp, giỏi giang hơn, nhưng tôi lại yêu vợ mình, người không được đánh giá cao về ngoại hình hay cách nói. Dù gia đình phản đối kịch liệt, tôi vẫn quyết kết hôn với em. Tôi không có ý chê bai vợ, nhưng đã cố gắng để em thay đổi và xây dựng gia đình, song không thành công. Sau khi cưới, chúng tôi sống trong căn hộ do gia đình vợ mua, vì vợ muốn tiết kiệm tiền cho các dự định sau này.
Ban đầu, tôi thấy mọi chuyện bình thường, nhưng mọi người lại tỏ ra ái ngại khi biết tôi đang ở rể. Vợ tôi không đảm việc nhà, gần như ngày nào chúng tôi cũng đi ăn, đi chơi. Những ngày đầu hôn nhân, tôi rất hạnh phúc, nhưng sống chung mới thấy vợ không chỉ lười biếng mà còn rất đanh đá. Tôi đã nhiều lần góp ý, nhưng cô ấy không thay đổi và còn trách tôi khó tính. Tôi nhận ra điều này từ khi yêu, nhưng nghĩ rằng cô ấy còn trẻ con và được chiều chuộng. Sau khi cưới, vợ tôi vẫn không tự giác trong việc lo toan nhà cửa, luôn đổ lỗi cho tôi. Nếu tôi bận không nấu nướng hay dọn dẹp, cô ấy sẵn sàng thuê người hoặc ăn ngoài.
Tôi đã nhiều lần góp ý nhưng em vẫn không thay đổi, thậm chí còn trách móc tôi khó tính. Sau 6 tháng kết hôn, tôi cảm thấy mệt mỏi và áp lực khi ở bên em. Tôi chán cảnh "cơm đường cháo chợ" của hai vợ chồng. Dù em có nấu ăn sau khi tôi góp ý nhưng thực sự tôi không nuốt nổi. Khi tôi hướng dẫn em nấu hoặc chỉ ra những món em đã nấu, em lại nổi giận. Việc em lười nấu nướng cũng khiến mẹ tôi để ý và bà đã nhắc nhở em vài lần nhưng em không tiếp thu, thậm chí còn trách mẹ tôi. Sau đó, em nói mẹ tôi can thiệp vào chuyện nhà. Khi tôi nhắc nhở em về cách cư xử, em lại cho rằng tôi bênh mẹ, khiến em giận dỗi mấy ngày không nói chuyện với tôi.
Buổi chiều định mệnh đến, ba hôm trước tôi đã xin lỗi vợ, nhưng cô ấy vẫn cáu kỉnh và bênh mẹ. Khi tôi nhắc nhở về sự thiếu tôn trọng, em đã thách thức tôi, nói rằng đây là nhà em và em có quyền chửi ai cũng được. Tôi cảnh báo sẽ không tha thứ nếu em còn tái diễn. Em đáp lại bằng cách hỏi tôi định làm gì, rồi túm tóc và xô đẩy tôi. Tôi rất ngạc nhiên trước hành động thiếu kiềm chế của vợ. Khi tôi lắc mạnh vai em và yêu cầu im lặng, em gào lên thách thức tôi đánh.
Em cầm dao đuổi theo tôi trong bếp, gào lên rằng không ai có thể làm khó em. Tôi phải chạy khỏi nhà để được yên thân. Sau đó, tôi về nhà mẹ đẻ. Nửa đêm, mẹ vợ gọi, bảo tôi nên tha thứ cho em vì em đang khóc hối hận. Tôi vẫn còn choáng và cần thời gian suy nghĩ. Tôi không dám kể hết mọi chuyện cho gia đình, trong khi mẹ tôi khuyên tôi trở về sống hòa thuận. Nhưng hình ảnh em lúc đó khiến tôi không muốn quay lại, và tôi quyết định phải ly hôn.



Source: https://afamily.vn/buoi-chieu-dinh-menh-lanh-song-lung-ay-khien-toi-hieu-ra-con-nguoi-vo-7593.chn