"Cho đến khi chồng ngất xỉu và phải nhập viện, tôi mới thực sự hiểu được tình yêu thương mà anh dành cho tôi."
Khi tôi cưới chồng, mọi người nói tôi sẽ khổ vì anh quá hiền. Họ cho rằng anh chỉ thích ở nhà chăm con trong khi tôi đi làm. Nhưng tôi không bận tâm, tôi chỉ cần chồng biết chia sẻ công việc và chung thủy. Cuộc sống hôn nhân của tôi rất yên ả. Tôi là trưởng phòng một công ty lớn và đầu tư kinh doanh, còn chồng là công nhân với mức lương đủ sống. Anh rất chiều chuộng tôi, nấu ăn, dọn dẹp và chăm sóc con cái. Tôi cảm thấy anh là "vật" riêng của tôi.
Khi chồng ngất xỉu và nhập viện, tôi mới nhận ra tình cảm anh dành cho mình. Sau đó, tôi cùng bạn bè mở công ty bất động sản, công việc cuốn tôi đi khiến tôi không có thời gian cho chồng. Đến khi nhận ra, tôi phát hiện anh đã có người tình. Tôi ghen tuông và không chấp nhận chia sẻ chồng với ai khác. Khi tôi mắng chửi, anh chỉ im lặng thu dọn đồ đạc. Cơn giận khiến tôi quăng quần áo của anh, nhưng anh chỉ nói: “Em đâu có xem anh là chồng. Anh chỉ là ô-sin cho em thôi.” Từ đó, chúng tôi li thân, nhưng anh vẫn hoàn thành trách nhiệm của một người chồng.
Chúng tôi không còn gần gũi, không có cả những cái ôm an ủi. Dù tôi cố gắng vào phòng, anh vẫn chọn ngủ trên sàn. Tôi nghi ngờ anh còn qua lại với người tình, nên đã thuê thám tử theo dõi, nhưng họ xác nhận anh không còn liên lạc với cô ấy. Trong khi đó, công ty tôi gặp nhiều khó khăn và cuối cùng phá sản chỉ sau 8 tháng. Thời gian đó thật tăm tối, hôn nhân suy sụp, công việc bế tắc khiến tôi mất đi sức sống. Một ngày, tôi vô tình đâm vào xe tải khi mải suy nghĩ. Tỉnh dậy, tôi thấy mình nằm trong bệnh viện, toàn thân băng bó, và chồng tôi ngồi bên cạnh, nắm chặt tay tôi. Tôi phải nằm một tháng mới có thể ngồi dậy và tập đi. Mọi người nói tôi may mắn sống sót sau tai nạn, và người luôn bên cạnh chăm sóc tôi vẫn là anh.
Bao nỗi đau đớn và hối hận tràn ngập trong lòng tôi khi nhận ra ơn nghĩa của chồng. Sau khi xuất viện, chúng tôi lại bên nhau, anh luôn dậy kiểm tra sức khỏe của tôi. Dù tôi dần ổn định, nhưng anh lại ngày càng yếu đi. Đến khi anh ngất xỉu và nhập viện, tôi mới biết anh đã hiến một quả thận cho tôi sau tai nạn, cứu sống tôi. Tôi không hề hay biết điều này suốt một năm vì ám ảnh. Biết chuyện, tôi khóc nhiều vì thương anh, hiểu tình nghĩa của anh dành cho tôi và hối hận vì đã đối xử tệ bạc với anh. Anh đã không bỏ rơi tôi khi tôi gần cái chết.
Nhìn anh gầy yếu, tôi cảm thấy xót xa và ân hận. Giờ tôi nên làm gì để chuộc lỗi với anh?


Source: https://afamily.vn/cho-toi-ngay-chong-ngat-xiu-nhap-vien-toi-moi-tham-thia-tinh-nghia-anh-danh-cho-toi-2016030403266725.chn