Chồng... khoác lên mình chiếc tạp dề.
Tùng cầm bó rau, nhanh chóng mặc cả với cô hàng rau. Cô châm chọc Tùng chỉ giỏi nói, nhưng anh chỉ cười và cho rau vào giỏ xe. Sau khi xếp đồ lỉnh kỉnh, Tùng kiểm tra giờ và phóng xe đi đón con. Đường phố đông đúc, hai bố con về nhà khi trời đã tối. Hạnh chưa về, Tùng vội vàng vào bếp, thúc giục con thay đồ và tắm. Khi Hạnh về, mâm cơm đã sẵn, mùi thơm làm cô đói bụng. Hạnh cười nhìn chồng đang rửa bát với tạp dề, huýt sáo vui vẻ.
Mọi mệt mỏi như tan biến. Hạnh khoanh tay trêu Tùng: “Tạp dề này hợp với anh đấy, đàn ông nội trợ cũng không tệ!”. Tùng làm bộ tội nghiệp: “Tôi khổ quá, làm gì cũng không dễ. Chỉ vì vợ và con, tôi bằng lòng làm tất cả.” Hạnh cười, giật tay chồng: “Thôi, làm giúp vợ chút mà đã than. Để bát bẩn đó, em rửa sau.” Tùng hất tay vợ, cười hiền: “Em đi tắm đi, anh rửa trước. Tối nhớ bù đắp cho anh!” Hạnh ôm chồng, thì thầm: “Chờ thêm chút, chúng ta sẽ có cơ hội tốt hơn. Hãy coi như anh đang nghỉ dưỡng ở nhà nhé!” Tùng cười và gật đầu đồng ý.
Tùng là người nhanh nhẹn và năng động trong công việc, nhưng lại không khéo léo trong cách ứng xử. Anh gặp phải sếp không thích người như mình và nhanh chóng bị thay thế. Ngày Tùng xin nghỉ việc, Hạnh lo lắng cho tài chính gia đình nhưng vẫn động viên chồng. Hạnh hài lòng khi thấy Tùng nấu ăn và đi chợ giỏi, tự tin khoe tiết kiệm được tiền. Cô nhớ những ngày Tùng còn ngượng ngùng khi đi chợ và không mua được gì, khiến cô phải phàn nàn.
Tùng, trước đây xấu hổ vì những điều mình làm, giờ đã trở thành một người chồng nội trợ xuất sắc. Hạnh cười khen ngợi anh, và Tùng vui mừng, quyết định mặc tạp dề để chứng tỏ khả năng nấu nướng của mình. Nhưng khi nhận được điện thoại thông báo đã có việc làm, Tùng nhanh chóng nhường quyền quản lý bếp cho Hạnh, rồi chạy vào phòng ngủ. Hạnh tần ngần mặc lại tạp dề, nhớ lại cảnh chồng ôm máy tính mỗi tối.
Hạnh thở dài: “Ước gì chồng thất nghiệp lâu hơn” rồi vội vàng vỗ tay vào miệng: “Phỉ phui, phỉ phui”.
Source: https://afamily.vn/tinh-yeu-hon-nhan/chong-deo-tap-de-20120207112720862.chn