Chồng muốn ly hôn vì vợ không khéo léo trong việc nhà.
Chị và anh đã có một tình yêu đẹp từ thời sinh viên và tổ chức lễ cưới hạnh phúc sau hai năm ra trường. Chị tưởng rằng cuộc sống hôn nhân sẽ luôn tràn ngập yêu thương, nhưng mâu thuẫn nhỏ dần trở nên nghiêm trọng, dẫn đến việc anh đòi ly dị chỉ vì vấn đề ăn uống. Do được ba mẹ cưng chiều, chị không có kinh nghiệm nội trợ, nên trước khi cưới, mẹ đã khuyên chị học nấu ăn. Chị đã chăm chỉ học và tự tin vào khả năng nấu nướng của mình. Mặc dù chồng chị rất yêu thương và hiếu thảo, nhưng anh lại rất khó tính trong chuyện ăn uống. Sau khi cưới, chị bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và căng thẳng với việc nội trợ.
Mẹ chồng chị rất kén ăn vì sợ béo và tiểu đường, trong khi chồng chị sau khi cưới lại trở thành người vô tâm, không giúp đỡ chị việc nhà như trước. Anh và mẹ anh luôn coi việc nội trợ là của phụ nữ. Mẹ anh thường xuyên kiểm tra thức ăn mà chị mua, chê bai món này món kia và thậm chí ném đồ ăn vào sọt rác nếu không vừa ý. Một lần, khi chị mua thịt về muộn, mẹ chồng đã quát mắng và ném miếng thịt đi, khiến cả nhà phải ra tiệm ăn. Chị cảm thấy rất căng thẳng vì việc nội trợ.
Tối đó, chị cảm thấy ấm ức và căng thẳng. Sau một ngày làm việc mệt mỏi, chị chỉ muốn về nhà ngủ mà không cần ăn uống. Hàng ngày, chị cố gắng mua sắm để chuẩn bị bữa ăn cho chồng và gia đình, nhưng luôn phải đối mặt với ánh mắt soi mói của mẹ chồng. Bữa ăn phải cân bằng dinh dưỡng, khiến chị phải chiều theo yêu cầu của bà. Trong khi đó, chồng chị, trước đây dễ tính, giờ lại chê bai đồ ăn, khiến không khí bữa ăn trở nên nặng nề. Việc đi chợ và nấu ăn trở thành nỗi ám ảnh, khiến chị luôn phải suy nghĩ xem hôm nay nên nấu món gì.
Chị thường vào diễn đàn hỏi ý kiến nhưng vẫn không cải thiện được tình hình vì không thể về sớm đi chợ. Khi ở lại công ty làm thêm, chị lo lắng về bữa ăn. Gần đây, chị và chồng cãi nhau vì anh chê chị nấu ăn không ngon. Trong cơn tức giận, chị đã nói: “Anh tự đi chợ mà mua đồ ăn.” Anh đáp lại rằng chị chỉ có nhiệm vụ lo việc nhà, nếu không làm được thì ly hôn đi. Chị sốc trước những lời ấy, cảm thấy bị tổn thương. Mẹ chồng cũng đứng đó, tỏ ra hài lòng khi thấy con trai chỉ trích chị, và nói rằng không ai muốn ăn đồ không ngon cả.
Chị không nuốt nổi bữa cơm vì cảm giác đắng nghẹn, chỉ nghĩ đến lời chồng là nước mắt lại trào. Cuộc cãi vã giữa hai người ngày càng nhiều, chồng cho rằng chị không chăm sóc mẹ chồng. Nhưng chị cũng chỉ là người bình thường, không thể làm hết mọi việc. Sau tuần làm việc vất vả, chị chỉ muốn nghỉ ngơi nhưng lại phải dậy sớm đi chợ, nấu ăn, dọn dẹp. Những công việc tưởng chừng ít ỏi chiếm hết thời gian, nhưng chồng chị không hiểu điều đó.
Source: https://afamily.vn/chong-doi-ly-hon-vi-khong-gioi-noi-tro-20140225114313403.chn