Chồng tức giận ném bỉm bẩn vào người tôi khi tôi gọi anh dậy pha sữa cho con.
Hồi mới cưới, tôi thấy chồng rất lười, mọi việc nhà đều do tôi làm trong khi anh chỉ nghỉ ngơi và xem ti vi. Dù tôi có nhờ vả, anh cũng cằn nhằn nên tôi không muốn nhờ nữa. Tuy nhiên, anh luôn đưa hết lương cho tôi và hiếm khi đi chơi. Khi tôi mang bầu, mẹ tôi gọi tôi về để chăm sóc, nhưng chồng không muốn sống ở nhà vợ và muốn ở riêng. Mẹ tôi đành chấp nhận, và trong tháng đầu tiên, mẹ thường đến nhà chăm sóc cháu và giúp tôi việc nhà.
Khi chồng tôi về, mẹ mới yên tâm về nhà dù chỉ cách 15km. Thấy mẹ vất vả và chồng ỷ lại, tôi đã bảo mẹ không cần đến thường xuyên, chỉ một ngày trong tuần là đủ. Từ khi mẹ không đến, tôi cảm nhận rõ nỗi cô đơn khi ở cữ một mình. Chồng đi làm cả ngày, trưa chỉ gọi về để nhìn con mà không hỏi thăm tôi. Tối về, anh thường mua đồ ăn sẵn, trong khi tôi cần bổ sung dinh dưỡng để có sữa cho con. Khi tôi nhờ anh nấu ăn, anh chỉ làm qua loa và còn nói tôi ở nhà sung sướng, không biết anh khổ sở. Đêm qua, con khóc vì đói nhưng tôi quá mệt để dậy. Khi tôi gọi chồng pha sữa, anh đã vứt bỉm bẩn vào người tôi và mắng tôi phải tự cho con bú, không biết pha sữa.
Tôi ngồi dậy trong nước mắt, cảm thấy tủi thân. Người khác sinh con được chồng chăm sóc, còn tôi thì chỉ phải chịu đựng khổ sở, vất vả. Tôi không biết mình có thể chịu đựng thêm bao lâu nữa.
Source: https://afamily.vn/goi-chong-day-pha-sua-cho-con-anh-gian-du-vut-luon-bim-ban-vao-nguoi-toi-2023101718251973.chn