Cố gắng níu kéo cuộc hôn nhân đổ vỡ, người vợ nhận trái đắng.
Ai cũng mắc sai lầm và những sai lầm đó có thể ảnh hưởng đến cuộc sống. Những sai lầm không thể sửa chữa sẽ ám ảnh bạn mãi. Tôi cảm nhận rõ điều này trong cuộc hôn nhân của mình. Lần đầu tiên tôi nhận ra sai lầm là khi kết hôn với chồng ở tuổi ngoài 20. Tôi tưởng rằng có con sẽ cứu vãn hôn nhân rạn nứt. Tôi kết hôn với Andy, bạn thời đại học, mà tôi nghĩ là hoàn hảo. Đến năm 27 tuổi tôi mới hẹn hò và 31 tuổi mới kết hôn. Dù công việc của Andy ổn định, tôi phát hiện anh vẫn gặp gỡ nhiều bạn gái cũ. Khi tôi đề cập, Andy tức giận và đe dọa hủy hôn lễ. Lo sợ mất anh, tôi đã nhượng bộ.
Tôi không thích anh ấy có quá nhiều mối quan hệ với phụ nữ khác trước khi kết hôn, nhưng thái độ của anh khiến tôi ngại đề cập vấn đề này. Đôi khi, anh còn thách thức tôi bỏ anh nếu không còn tin tưởng. Tôi thường là người nhượng bộ và giảng hòa. Nhìn lại, tôi không hiểu sao mình lại kết hôn với Andy. Có lẽ tôi quá lo lắng về tuổi tác và sợ sống một mình. Tôi tin rằng anh sẽ thay đổi sau khi cưới, nhưng thực tế thì anh ngày càng tiêu cực, uống rượu nhiều và thường xuyên tụ tập bạn bè. Mặc dù nghi ngờ anh phản bội, tôi không có bằng chứng và lo sợ phản ứng của anh. Tôi thường tự hỏi tại sao cuộc hôn nhân của mình không hạnh phúc.
Tôi nhận ra mình đã sai khi nghĩ rằng việc có con sẽ khiến Andy thay đổi và trở nên có trách nhiệm hơn. Khi biết mình mang thai, cả tôi và Andy đều vui mừng. Trong 2 tháng đầu sau khi sinh, anh giảm nhậu và ở nhà nhiều hơn. Tuy nhiên, khi con được 6 tháng, mọi thứ lại trở về như cũ, tôi phải chăm con một mình. Andy gặp áp lực kinh tế và lại chọn rượu để giải tỏa. Tôi còn phát hiện nhiều tin nhắn hẹn hò với người yêu cũ trong điện thoại anh. Mỗi khi tôi nhắc đến vấn đề này, Andy đều không hợp tác và yêu cầu tôi không can thiệp, khiến tôi rất khó chịu.
Tôi yêu con trai nhưng cảm thấy có lỗi vì từng nghĩ sẽ dùng bé như công cụ níu kéo Andy. Chúng tôi đã cãi nhau nhiều lần trước mặt con, và con đã thấy mẹ khóc không ít. Tôi lo rằng con sẽ thắc mắc về sự vắng mặt và cơn giận của bố. Tôi cảm thấy mình chưa sẵn sàng làm mẹ, có thể chỉ làm vậy để giữ Andy chứ không phải vì yêu con. Trước đây, tôi độc lập tài chính và có thể làm việc tại nhà, nhưng từ khi có con, tôi phải dừng lại để chăm sóc bé. Andy không muốn thuê người giúp việc, nên tôi không còn thời gian rảnh. Giờ con đã 5 tuổi, đủ lớn để nhận ra sự không hạnh phúc trong gia đình, và tôi tự thấy mình là một phần nguyên nhân khiến tuổi thơ con bị ảnh hưởng.
Andy đã thẳng thắn nói rằng nếu ly hôn, anh sẽ không hỗ trợ tài chính cho tôi. Tôi hối tiếc về quyết định kết hôn và còn tiếc nuối hơn về việc có con, vì tôi nghĩ đứa bé sẽ giúp hàn gắn mối quan hệ với chồng, nhưng thực tế lại làm mọi thứ tồi tệ hơn. Con tôi phải chịu đựng một tuổi thơ bất hạnh, thiếu sự quan tâm của bố và đầy rẫy cãi vã. Tôi cảm thấy mệt mỏi và vô vọng trong cuộc hôn nhân này. Nếu có thể, tôi muốn sửa chữa mọi lỗi lầm, nhưng sự thật không thể thay đổi và tôi vẫn phải đối mặt với cuộc sống bế tắc.


Source: https://afamily.vn/co-dung-con-niu-keo-cuoc-hon-nhan-tan-vo-nguoi-vo-nhan-cai-ket-cay-dang-20180209163059366.chn