Đêm đau đớn vắt sữa đổ đi, nhìn con há miệng đòi bú mà lòng tôi tràn ngập phẫn nộ với chồng.
Tôi không biết khi nào mới thoát khỏi cảnh khổ này. Nghĩ đến việc phụ thuộc vào chồng khiến tôi đau lòng. Tất cả do tôi, nếu hồi đó tôi tỉnh táo hơn và không nghỉ việc thì đã không như vậy. Thời gian đầu, cuộc sống vợ chồng tôi rất tốt, chồng yêu chiều tôi. Khi có bầu được 5 tháng, mẹ chồng đột quỵ và từ đó tôi trở thành người giúp việc trong nhà. Ban đầu, chúng tôi thuê người giúp việc, nhưng sau đó chồng thuyết phục tôi ở nhà chăm mẹ anh. Tôi đã nghỉ việc với hy vọng thoải mái hơn, nhưng thực tế lại không như vậy.
Kể từ khi ở nhà, tôi giống như người giúp việc, phải lo việc nhà và chăm sóc mẹ chồng. Tối đến, nếu chưa nấu cơm, chồng tôi lại phàn nàn tôi lười biếng. Sau khi sinh, tôi chỉ được nghỉ một tuần rồi lại phải dậy làm việc. Tôi không muốn bố mẹ ở quê vất vả, nên chấp nhận sống khổ cùng chồng. Ban đầu, tôi không mua sữa ngoài cho con vì nghĩ sữa mẹ đủ, nhưng đến tháng đầu, con chỉ tăng 4 lạng. Dù tôi có nhiều sữa, chồng vẫn quyết định mua sữa ngoài vì cho rằng sữa tôi không đủ chất, mặc cho tôi giải thích rằng sữa mẹ rất tốt cho con. Anh bảo tôi không kiếm tiền nên không có quyền lên tiếng trong nhà.
Tôi rất thương con nhưng vì phụ thuộc kinh tế chồng nên không dám làm trái ý anh. Ban ngày chồng đi vắng, tôi vẫn lén cho con bú, còn tối thì cho con uống sữa ngoài. Tôi có nhiều sữa, đêm nào cũng phải vắt vì ngực căng. Khi con dậy tìm mẹ, chồng không cho bú mà bắt tôi pha sữa, khiến tôi rất tức giận. Tôi muốn đi làm để có tiếng nói trong gia đình, nhưng chắc chắn chồng sẽ phản đối vì còn con nhỏ và mẹ chồng già. Tôi nên làm gì để anh chấp nhận cho tôi đi làm?



Source: https://afamily.vn/dem-day-vat-sua-do-di-vi-nguc-dau-nhuc-nhoi-nhin-con-uon-nguoi-ha-mieng-doi-bu-ma-long-toi-cam-phan-chong-vo-cung-20191017105906102.chn