"Dù cho 4 mẹ con có tấn công tôi thế nào, tôi vẫn sẽ không từ bỏ họ!"
Ông Võ Văn Trọng, một người chồng, người cha, đang gánh nặng cả gia đình tâm thần. Dù mọi người xung quanh e dè, ông không từ bỏ vợ và con. Về Phú Yên vào cuối tháng 2, chúng tôi nghe về những mảnh đời bất hạnh nơi đây. Phú Yên đẹp nhưng nghèo, người dân chân chất nhưng chịu đựng nhiều đau khổ. Một nhóm thiện nguyện đã giới thiệu về ông Trọng, người đàn ông dù đau yếu vẫn gánh trách nhiệm nặng nề. Chúng tôi quyết định thăm ông. Ông đang phải đối mặt với sỏi thận và sức khỏe yếu, trong khi vợ con cũng bệnh nặng. Đến nhà ông, chúng tôi cảm nhận sự lạnh lẽo, u ám. Căn nhà nhỏ chỉ có 2 phòng, nơi con trai út ông ngồi vô hồn còn tiếng rên la của người phụ nữ vang lên từ phòng bên cạnh.
Căn phòng của vợ chồng ông Trọng đầy nỗi đau. Bà Võ Thị Bích, 55 tuổi, đắp chăn giữa trưa nóng, lăn lộn và thỉnh thoảng rên rỉ hoặc cười. Bà đã mất ý thức hoàn toàn, hàng ngày rên la, còn ông Trọng thì thương xót, cứ vài giờ lại hỏi bà có muốn ăn cơm không, nhưng bà chỉ lắc đầu hoặc hét lên. Có lúc, ông phải lật chăn để ép bà dậy ăn, nhưng bà lại phản kháng, khiến ông vất vả chuẩn bị bữa ăn. Ông tâm sự rằng không chỉ bà, mà cả các con cũng gặp vấn đề, có đứa thường lang thang quanh nhà và chạy ra quốc lộ. Ông từng hoảng hốt khi nghe tin và phải trói con kéo về. Phía sau nhà, con gái lớn Võ Thị Liên, 31 tuổi, vừa giặt đồ vừa chửi rủa một cách không đầu không cuối, khiến ông chỉ biết thở dài.
Chị Liên vừa vò quần áo vừa chửi thầm, lặp đi lặp lại câu "Tôi không bị điên đâu". Cùng lúc, anh Võ Văn Lượng, 27 tuổi, đi đi lại lại trong nhà, nói nhảm và cười một mình. Anh thường ngồi bó gối, lắc lư như con lật đật. Ông Trọng cho biết, các con của ông đều mắc chứng tâm thần, chỉ có cô con gái thứ ba là khỏe mạnh và làm điều dưỡng ở Sài Gòn, nhưng thu nhập của cô chỉ đủ để gia đình sống qua ngày. Ông nhớ lại, vợ ông, bà Bích, trước kia hiền lành, nhưng sau khi sinh con đầu lòng thì phát bệnh, và ông đã đưa bà lên Sài Gòn chữa trị nhưng chỉ cải thiện tạm thời.
Trong cái nắng nóng, vợ ông thường lên cơn mê sảng, không giữ được bình tĩnh. Họ tự hào về đứa con gái thứ hai thông minh, nhưng hai đứa con trai sau lại bị tâm thần bẩm sinh, khiến vợ ông ngày càng mệt mỏi và bệnh nặng. Sau đó, bà già yếu, mắc nhiều bệnh, mất dần ý thức và phải nằm trên giường để chồng chăm sóc. Mùa hè đến, cả gia đình ông đều bệnh nặng, dù được hỗ trợ thuốc men nhưng có lúc họ không uống. Ông phải gọi con gái thứ ba về trông nhà, còn ông thuê xe riêng chở con trai lên Sài Gòn chữa bệnh, vì con không thể đi xe khách. Khi được hỏi về nỗi niềm, ông chỉ cười gượng: “Nản thì biết làm sao, giờ chỉ còn mình tôi làm chỗ dựa, sống ngày nào thì còn lo cho vợ con ngày ấy.”
Ông Trọng đang phải đối mặt với cuộc sống khó khăn. Hãy giúp đỡ những hoàn cảnh thương tâm bằng cách ủng hộ Quỹ Tấm lòng Thiện của Báo điện tử Trí thức trẻ. Gửi tiền tới tài khoản 1912.832.546.5015 tại Techcombank Lĩnh Nam, Hà Nội. Địa chỉ tòa soạn: Tầng 21, Hapulico Center, 1 Nguyễn Huy Tưởng, Thanh Xuân, Hà Nội. Tòa soạn sẽ là cầu nối giữa tấm lòng của độc giả và những người cần giúp đỡ.






Source: https://afamily.vn/doi-song/du-4-me-con-no-co-can-xe-toi-toi-cung-khong-bo-roi-ho-dau-20160302025615977.chn