"Đừng làm phiền tôi, tôi không ép bạn phải sinh con!"
Mấy tháng không thấy chồng về, chị tình cờ bắt gặp anh đi cùng một người phụ nữ khác ở quán ăn, trong khi chồng nói rằng đang bận công trình ở Hà Tĩnh. Trước khi cưới, anh rất lịch thiệp và chăm sóc chị, nhưng sau đó lại thay đổi hoàn toàn chỉ sau một tuần. Khi chị đề xuất tổ chức bữa tiệc ngọt cảm ơn tại cơ quan, chồng chị ban đầu đồng ý nhưng sau đó lại từ chối, nói lớn rằng không thích và bảo chị tự đi tiếp.
Chồng chị rời đi nhanh chóng, để lại chị một mình trong bữa tiệc cảm ơn sau cưới. Dù hối hận vì đã lấy gã, chị dễ dàng tha thứ khi chồng xin lỗi. Hai tháng sau cưới, khi chị thông báo có thai, chồng lại phản ứng không như mong đợi. Sau đó, chồng rủ chị đi Móng Cái, nhưng đêm đó chị phát hiện tin nhắn lạ trên điện thoại của chồng. Ghen tuông, chị không ngủ được, sáng hôm sau đưa tin nhắn cho chồng, nhưng anh chỉ nói đó là trò đùa của bạn.
Chị im lặng khi chồng nhận thêm một cuộc điện thoại lén lút. Theo ra hành lang khách sạn, chị nghe chồng nói với người khác rằng anh bận tiếp khách và sẽ qua ngay. Không chịu nổi, chị bắt xe về Hà Nội. Chồng trả tiền khách sạn rồi đuổi theo, buộc chị phải lên xe. Khi vừa lên, anh ta đấm vào bụng chị và đạp mạnh, khiến chị kêu lên. Khi về đến Hà Nội, chồng chị liền tát chị một cách tàn nhẫn. Đêm đó, chị khóc rất nhiều, sáng hôm sau đau bụng dữ dội, chồng đưa chị đi khám. Bác sĩ thông báo thai 10 tuần đã bị lưu. Nhìn chồng, chị thấy mặt gã tỉnh bơ như đã biết trước.
Gã đưa chị tới bệnh viện để giải quyết vấn đề. Khi chị bước ra từ buồng khám, lòng chị tan nát và mặt buồn rầu. Gã càu nhàu với chị, khiến chị hối hận vì đã lấy gã. Nhưng trái tim phụ nữ dễ yếu mềm và tha thứ, chỉ cần gã nói vài lời xin lỗi là chị lại quên hết. Sau vài tháng, chị mang thai lần nữa, gã có vẻ vui hơn khi biết tin. Tuy nhiên, sau khi trở về từ quê, gã thông báo rằng mẹ chồng đã xem bói và ép chị bỏ thai. Chị không đồng ý, và gã dọa dẫm đủ điều. Chị im lặng, đau khổ nhưng kiên quyết bảo vệ con. Khi sinh, gia đình ở xa không ai hỗ trợ, mẹ đẻ chỉ gửi tiền cho chị thuê người chăm sóc, nhưng chị tiếc tiền nên tự làm mọi việc.
Chị thường kêu ca, phàn nàn, nhưng chồng chị lại thẳng thừng bảo rằng con là niềm vui lớn nhất của cô. Khi con khóc đêm, gã bực bội vì mất giấc ngủ, thậm chí nói lời cay nghiệt với mẹ con chị. Cuộc sống hôn nhân của chị như địa ngục, khiến chị không còn mặn mà với chuyện chăn gối. Chồng chị tìm niềm vui bên ngoài khi con mới hai tháng. Khi bé đầu được 7 tháng, chị bất ngờ có thai lần hai và hốt hoảng đưa que thử cho chồng xem. Gã lạnh lùng vứt que đi, nói rằng “Bỏ đi còn làm sao nữa, cô định đẻ ra để cả lũ chết đói à” và đưa chị hai trăm nghìn để giải quyết. Dù quyết định giữ con, nhưng bác sĩ thông báo thai yếu và khả năng sảy thai cao.
Trong tình huống khó khăn, chị buộc phải rời bỏ đứa con tội nghiệp. Về nhà, chị nằm xuống trong khi bà hàng xóm tốt bụng giúp bé lớn uống sữa. Gọi điện cho chồng, chị nhờ gã về chăm con, nhưng gã chỉ lạnh lùng trả lời "tôi đang bận" rồi cúp máy. Nước mắt chị rơi xuống khuôn mặt bé trai nhỏ chưa đầy một tuổi. Chị ôm con vào lòng, cảm nhận con vẫn nóng như hòn than. Nửa đêm, chị vẫn mệt mỏi...


Source: https://afamily.vn/tao-khong-bat-may-de-dung-lam-phien-tao-20140312104931541.chn