Duy trì tình yêu với chồng qua 5000 ngày bằng 126 bức thư.
Chỉ sau một thời gian ngắn kết hôn, ông Nguyễn Phương Bá phải lên đường làm nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc và 14 năm sau mới gặp lại vợ. Trong suốt thời gian đó, họ chỉ liên lạc qua những lá thư, nhưng bà vẫn hy vọng ông sẽ trở về. Khi gặp lại, mái đầu họ đã điểm bạc. Câu chuyện tình yêu của họ, ông bà Nguyễn Phương Bá (SN 1929) và Vương Thị Tiệng (1933) ở Đà Nẵng, thật cảm động. Cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa họ diễn ra vào năm 1954, khi ông ra Bắc tập kết và tình cờ gặp bà, một cô sơn nữ xinh đẹp, khiến ông không thể quên hình ảnh dịu dàng của cô.
Biết trái tim đã bị chinh phục, ông quay lại nơi gặp gỡ để chờ đợi cô gái. Sau ba ngày không thấy cô, ông vẫn kiên trì chờ đợi. Cuối cùng, cô xuất hiện và ông mạnh dạn làm quen, bày tỏ tâm tư. Cô cảm động khi nghe ông nói về mong muốn gặp gỡ hàng ngày, và từ đó, họ bắt đầu trò chuyện và yêu nhau. Hai tháng sau, ông ngỏ lời cầu hôn với bà, bày tỏ nỗi lo về chiến tranh và mong muốn xây dựng một tương lai hạnh phúc bên nhau.
Dù có xa nhau, anh hứa sẽ trở về vì không thể sống thiếu em. Nhận thấy tình cảm chân thành, bà đã đồng ý. Khi bà Tiệng xin cưới, mẹ ngạc nhiên vì không biết chuyện tình cảm của con gái. Bà phản đối vì muốn con lấy chồng gần để dễ chăm sóc nhau. Bà Tiệng rất đau khổ nhưng quyết tâm thuyết phục mẹ. Cuối cùng, mẹ đồng ý cho họ tổ chức đám cưới đơn giản nhưng ấm cúng. Sau khi cưới, năm 1961, ông được lệnh hành quân vào miền Nam để tiếp tục đấu tranh.
Bà cảm thấy lo lắng vì chiến tranh kéo dài không biết khi nào kết thúc. Những đêm nhớ nhung, bà chỉ biết khóc một mình, chờ đợi những ngày bên nhau trở lại. Ông động viên bà rằng nhiệm vụ của anh là vì đất nước và hứa sẽ trở về bù đắp cho bà. Ngày chia tay, họ quyến luyến không muốn rời xa. Bà cố gắng không khóc để ông yên tâm lên đường. Từ đó, họ liên lạc qua thư từ, chia sẻ về cuộc sống và chiến đấu. Bà nhớ lại, ông luôn động viên bà giữ gìn sức khỏe và học tập trong những lúc khó khăn.
Ông rất nhớ tôi và những lời ông nói khiến tôi xúc động. Tôi luôn nỗ lực trong công việc để làm ông vui và khoe với ông về những thành tựu của mình. Khi trả lời thư của bà, ông bày tỏ niềm vui về sự cố gắng của bà trong học tập và công tác, khuyến khích bà trở thành cán bộ tốt để đó là phần thưởng quý giá nhất cho ông. Tuy nhiên, trong thời gian chiến tranh, nhiều bức thư ông gửi không đến được, khiến bà lo lắng về sự an toàn của ông. Đêm khuya, bà thường đọc lại những lá thư cũ để vơi bớt nỗi buồn. Dù bạn bè khuyên bà tìm hạnh phúc riêng, bà vẫn im lặng, trái tim luôn hướng về chồng nơi xa.
Bà tin rằng phép màu sẽ xảy ra và ông sẽ trở về. Năm 1975, bà hạnh phúc khi gặp lại ông sau 14 năm xa cách. Cả hai đã không còn trẻ trung như trước. Bà Tiệng xúc động chia sẻ rằng khi ông trở về, bà đang công tác ở Hải Dương và ông đã bị thương.


Source: https://afamily.vn/nuoi-tinh-yeu-voi-chong-suot-5000-ngay-nho-126-la-thu-20160425082623158.chn