Em dâu lặng lẽ thắp nến trong phòng, tưởng chừng chỉ là trò đùa nghịch nhưng thực ra là nỗi lòng xé nát tâm can.
Tôi là một người phụ nữ không may mắn trong tình duyên. Năm nay tôi 40 tuổi, cách đây gần 10 năm, chồng sắp cưới của tôi đã qua đời trong một tai nạn, từ đó tôi không kết hôn hay làm quen ai nữa, sống trong cô đơn. Em trai tôi hiện 34 tuổi, khi anh lập gia đình, bố mẹ chuyển về quê để dưỡng già. Giờ tôi sống cùng em trai và em dâu trong căn nhà thành phố, vì tôi cần có tiếng người bên cạnh, để bớt cô quạnh và cảm thấy ấm áp trong cuộc sống hiện tại.
Dù vậy, tôi nhận thức rõ giới hạn của mình. Tôi đã chủ động đề nghị với em trai và em dâu rằng tôi sẽ ăn riêng. Phòng tôi có nhà vệ sinh riêng, rất tiện lợi. Em trai thường đi công tác, chỉ còn em dâu ở nhà. Em dâu rất ngoan ngoãn, thường mời tôi ăn cơm chung và thỉnh thoảng đưa tôi đi siêu thị. Mặc dù thân thiết, tôi không hỏi nhiều về cảm xúc của em, vì tôi tin rằng không nên can thiệp vào đời sống riêng tư. Gần đây, tôi thấy vợ chồng em hay cãi nhau, có lúc tôi muốn khuyên can nhưng lại tự nhủ mình cũng là người thất bại trong hôn nhân, không đủ tư cách để khuyên ai.
Tôi không muốn hai đứa trẻ có ác cảm với chị mình, nên dù nghe tiếng đồ vỡ dưới nhà, tôi vẫn đóng cửa làm ngơ. Cãi nhau càng lớn, tôi càng đeo tai nghe bật nhạc lớn để quên đi nỗi đau. Sau Tết Nguyên đán, em trai tôi đi công tác miền Nam, còn tôi bận rộn với công việc nên thường ăn cơm ở công ty. Vài hôm trước, khi về nhà, tôi thấy tối om và ánh nến từ phòng vợ chồng em trai. Dù không sợ, nhưng tôi cũng tò mò, rồi quyết định lên phòng nghỉ. Tối hôm sau, em dâu lại đốt nến, và lần này tôi nhìn vào thấy hàng nến nhỏ xếp thẳng trên bàn, không phải nến thơm.
Tôi xông vào và hỏi em dâu sao lại đốt nhiều nến như vậy. Thấy em khóc, tôi hoảng hốt khi biết em đang cãi nhau với em trai tôi, người đã viết đơn ly dị. Họ đã cưới lâu nhưng chưa có con, chỉ toàn gắt gỏng. Em dâu phát hiện em trai tôi có bồ và con riêng, nên rất đau lòng. Em tự hành hạ mình bằng cách thắp nến và khóc cho đến khi nước mắt tắt ngọn nến. Ngày nào cũng vậy. Tôi không hiểu sao em lại yếu đuối như thế, có phải do tổn thương quá lớn không? Làm chị chồng, tôi không biết phải nói gì. Tôi viết ra không phải để xin ý kiến, chỉ mong em dâu nếu đọc được hãy biết buông bỏ nếu quá mệt mỏi.
Chắc chắn rồi! Bạn cần viết lại đoạn văn nào? Hãy cung cấp nội dung bạn muốn tóm tắt hoặc viết lại.


Source: https://afamily.vn/em-dau-thuong-ngoi-ly-trong-phong-thap-mot-hang-nen-toi-tuong-tro-pha-hoai-hoa-ra-la-noi-niem-chon-giau-xe-long-20210219122000685.chn