Gia đình chồng kỳ lạ khiến tôi trở thành đứa con bất hiếu.
Người ta nói rằng "Con gái lấy chồng như bát nước đổ đi", và trước đây mình không tin. Mình nghĩ rằng mình vẫn có thể chăm sóc mẹ sau khi lấy chồng, nhưng thực tế lại không như vậy. Kể từ khi lấy chồng, mình bận rộn với công việc và con cái, không còn thời gian để lo cho mẹ. Mình 26 tuổi, đã lấy chồng 2 năm, cả hai vợ chồng đều làm nhà nước với lương thấp, chưa đủ điều kiện ra riêng và phải sống chung với ông bà chồng. Bố mẹ chồng rất cổ hủ, quy định con dâu không được về thăm mẹ đẻ thường xuyên. Họ chỉ cho mình về thăm mẹ 1 lần mỗi tháng, trong khi nhà mẹ đẻ cách nhà chồng chỉ 7 km. Thỉnh thoảng, nhớ mẹ quá, mình lén về ăn cơm và nói dối là ở lại cơ quan.
Mẹ chồng nghi ngờ nên đã thuê xe ôm theo dõi mình. Một hôm, khi mình vừa dừng xe ở đầu ngõ để vào nhà, mẹ chồng bất ngờ xuất hiện, chỉ mặt chửi bới mình giữa đường về việc trốn về nhà mẹ đẻ và không chăm lo việc nhà. Bà không ngừng mắng chửi, đến khi mẹ đẻ mình can thiệp, bà vẫn không ngừng cãi vã và còn chê mẹ mình không biết dạy con. Hàng xóm kéo ra xem, làm tình hình càng ầm ĩ. Sau sự việc đó, mình bị bố mẹ chồng quản lý rất chặt chẽ, phải về nhà đúng giờ để nấu nướng và dọn dẹp, còn bị quát nạt khi lén gọi điện cho mẹ. Bố chồng còn kiểm tra tài khoản của mình.
Khi tài khoản thiếu 5000 đồng, bố chồng lập tức chất vấn tôi về việc nhắn tin với mẹ đẻ, và luôn giao cho tôi nhiều việc nhà. Mỗi lần tôi gọi cho mẹ, ông bà lại bắt tôi làm thêm việc với lý do “còn thời gian buôn chuyện”. Dù họ gọi tôi là “người nhà chồng”, nhưng khi tôi mang bầu, họ không chăm sóc hay bồi dưỡng cho tôi. Mẹ tôi thương xót mang đồ ăn đến, nhưng bị chê trách. Nhiều lần bà khóc, nhưng vẫn giấu để không bị nhà chồng phát hiện. Khi tôi muốn về nhà mẹ đẻ để ở cữ, ông bà không cho phép và không hài lòng khi mẹ tôi đến thăm cháu.
Mẹ mình bị tai nạn gãy tay, ông bà nội không thăm hỏi. Em gái xin phép cho cháu về chơi với bà ngoại, nhưng bố chồng không đồng ý và mắng mình. Khi con bị chân tay miệng, ông bà dửng dưng, ngăn cản mình đưa đi khám và chê trách khi mình lo lắng. Cuối cùng, con nhập viện kịp. Trong thời gian điều trị, bà ngoại và dì chăm sóc con, còn tiền ăn uống lại do mình và mẹ đẻ chi trả. Chồng mình cũng không khác gì bố mẹ chồng, luôn giữ khoảng cách với gia đình mình sau hai năm làm dâu.
Năm ngoái, trong giỗ bố đẻ, chồng mình không muốn về ăn vì cảm cúm nhẹ, bảo rằng không được mời và thấy không khỏe. Mẹ mình phải gọi điện nịnh mới khiến anh qua. Sau khi ăn, anh về ngay mà không thắp hương cho bố vợ. Anh còn ngăn mình và con đi thăm mộ, vì có bạn từ nước ngoài về chơi, bắt mình ở nhà nấu cơm cho họ. Khi mẹ mình bị gãy tay, anh cũng không qua thăm, chỉ lấp liếm và chơi game khi đến nhà. Em gái mình rất phiền lòng về việc này, cho rằng chồng mình không quan tâm đến gia đình bên ngoại và mình cũng thế.
Mình đã giải thích với em rằng nhà chồng khó tính, không phải mình cố ý. Nhưng em không nghe, mắng mình hiền quá nên bị coi thường, cả nhà mẹ đẻ cũng bị ảnh hưởng. Mình buồn lắm, cảm thấy mình trở thành đứa con bất hiếu và chị vô tâm. Em bảo nếu mình yêu mẹ thật lòng thì phải phản kháng, không thể để nhà chồng cấm đoán. Giờ em giận và không nói chuyện với mình.


Source: https://afamily.vn/ca-nha-chong-tai-quai-khien-toi-thanh-dua-con-bat-hieu-20121126085216893.chn