Giây phút chia tay đầy nước mắt của con dâu tôi
Đọc bài “Con cứ mang di ảnh bố mẹ đẻ về nhà chồng nếu muốn” của Lê Thị Dung, tôi không khỏi xúc động. Cách nói chuyện của bạn làm tôi nhớ đến con dâu đã mất, người mà tôi yêu thương như con gái. Mới chỉ 60 ngày trôi qua, nhưng hình ảnh con dâu vẫn luôn hiện hữu trong nhà. Căn phòng của cô ấy vẫn để nguyên, trong khi con trai tôi đã cố gắng trở lại làm việc sau mất mát. Gia đình giờ chỉ còn lại tôi và con trai, khi con gái đã lập gia đình và chồng tôi cũng đã qua đời. Tôi cảm thấy đơn độc và nhớ thương con dâu rất nhiều.
Gia đình tôi thường tĩnh lặng, ngay cả trong các dịp lễ lớn cũng khó sum họp đông đủ. Tôi chỉ lặng lẽ đi làm thêm và chăm sóc con trai, bác sĩ bận rộn. Khi con dâu 25 tuổi về nhà, không khí gia đình trở nên ấm áp và vui vẻ hơn. Con dâu rất hoạt bát và luôn chăm sóc tôi, dù tôi có khó tính. Ban đầu, tôi có phần xét nét, nhưng con dâu vẫn yêu thương và coi tôi như mẹ đẻ. Thậm chí, tôi cảm nhận được con còn quan tâm đến tôi hơn cả mẹ chồng của mình, vì con thương tôi đã không còn chồng.
Từ khi có con dâu, bữa cơm gia đình tôi trở nên ấm cúng và tươm tất hơn nhờ sự khéo léo của nó. Hai mẹ con thường cùng nhau dọn dẹp, trò chuyện và thưởng thức trái cây. Tôi đi làm về mệt, con dâu thường massage cho tôi, trong khi tôi cũng xoa bóp cho nó vì biết nó bị đau lưng do làm văn phòng. Tình cảm giữa mẹ chồng và con dâu ngày càng gắn bó. Sau 7 tháng cưới, con dâu thông báo có bầu, tôi rất vui và lập kế hoạch chăm sóc cho nó. Dù bị nghén nhưng với sự động viên của tôi, con dâu đã vượt qua giai đoạn khó khăn. Tuy nhiên, sau 4 tháng mang thai, con dâu tự nhiên bị sảy thai do dây chằng thấp. Bác sĩ bảo chúng tôi không may mắn trong lần này.
Ngày con dâu sảy thai, tôi thấy con bần thần, thẫn thờ trong ân hận và mệt mỏi, lòng tôi xót xa. Tôi thương con hơn cả đứa con gái lấy chồng xa đang sống hạnh phúc. Sau biến cố đó, ba mẹ con tôi lại sống hạnh phúc, nhưng 14 tháng sau, tai họa lại ập đến. Con trai gọi điện gấp bảo vợ nó nhập viện, tôi vội vàng đến. Tôi tưởng con dâu chỉ bị bệnh nhẹ, nào ngờ bác sĩ thông báo con bị ung thư xương giai đoạn cuối, mà chính con cũng không biết. Dù mang bệnh, con vẫn đi làm và giữ tinh thần vui vẻ, thậm chí còn bắt chồng giấu tôi để không lo lắng.
Khi con dâu tôi nằm viện, tôi mới biết tình trạng bệnh của con. Hơn 2 tháng chăm sóc, nhìn con gầy rộc, tôi ước mình có thể thay con nằm trên giường bệnh. Con còn trẻ, cần sống bên chồng và sinh con cho gia đình. Ngày đáng sợ đã đến khi con dâu ra đi. Trước lúc nhắm mắt, con vẫn nắm tay tôi và chồng, nhắn nhủ phải sống vui vẻ, không nhớ đến con. Con nói đã hạnh phúc khi sống ở nhà chồng và xin lỗi vì chưa kịp sinh cháu. Con ra đi để lại khoảng trống lớn trong lòng tôi. Trong giây phút cuối, con còn nhờ chồng đưa cho tôi một sổ tiết kiệm.
Con nói rằng đây là tiền lương hàng tháng của con không tiêu đến, nên con dâu đã lập một sổ tiết kiệm cho tôi. Con bảo số tiền này có thể dùng để tôi đi du lịch hoặc thưởng thức món ngon. Rồi con cầm tay tôi nói rằng những gì con làm cho tôi chỉ là nhỏ bé. Giờ đây, con dâu đã rời xa, để lại trong tôi khoảng trống không gì bù đắp nổi. Mỗi khi thấy ai chu đáo với mẹ chồng, tôi lại nhớ đến con.


Source: https://afamily.vn/phut-trang-troi-day-nuoc-mat-cua-con-dau-toi-20140821032234418.chn