Giây phút xúc động của một người chồng nghèo.
Những lần về thăm hai mẹ con, anh càng thương em hơn khi thấy căn phòng chật chội, thiếu thốn. Với tình hình giá cả leo thang, anh lo lắng không biết khi nào mới đủ tiền mua căn hộ. Công việc của em vất vả, tiền anh mang về không nhiều, em phải làm thêm mỗi tối. Trong khi người khác "gái một con" xinh đẹp, em lại hốc hác, tóc tai bơ phờ, mặc đồ cũ vì phải tiết kiệm. Khi công ty tổ chức đi nghỉ mát, em khuyến khích anh đi để hòa nhập với đồng nghiệp. Dù do dự, anh vẫn đi, nhưng đến ngày thứ hai, anh không còn tâm trạng để thưởng thức cảnh quan và quyết định về sớm. Khi về, em sung sướng tựa vào vai anh, cảm thấy cuộc sống đủ đầy hơn bao giờ hết.
Mới hôm qua, mọi thứ như đã xa lắm. Em bắt đầu nhăn nhó, trách móc rằng vì anh mà em khổ sở, thiếu thốn. Em cảm thấy mình luôn chịu thiệt thòi từ khi làm vợ anh. Lời nói đó, dù vô tình hay cố ý, đã làm anh tổn thương. Anh buồn lắm. Có thể do mệt mỏi, em đã nói ra những điều đó mà không suy nghĩ. Nhưng với anh, người chồng chưa lo được cho vợ con, điều đó khiến anh cảm thấy chạnh lòng. Anh biết em đang hy sinh nhiều cho gia đình. Trong một giai đoạn, sự hy sinh giữa vợ chồng là tự nhiên, nhưng khi không còn chung nhịp đập, nó trở thành “thiệt thòi” và “gánh nặng”. Khi em cảm thấy thiệt thòi trong hôn nhân, lòng anh nặng trĩu với câu hỏi: liệu tình yêu em dành cho anh đã nhạt đi?
Source: https://afamily.vn/phut-chanh-long-cua-mot-nguoi-chong-it-tien-2012040302525672.chn