Giữa dòng lũ, cảnh vợ cõng mẹ làm tôi rơi nước mắt
Tôi là con thứ hai trong gia đình, đã kết hôn 3 năm. Bố tôi sống với anh cả, còn mẹ sống với vợ chồng tôi vì không hợp với con dâu cả. Mẹ tôi tính cách ghê gớm, keo kiệt, hay cằn nhằn và chưa bao giờ khen ngợi chúng tôi, thường so sánh chúng tôi với người khác. Vợ tôi, tốt nghiệp quản trị kinh doanh và làm việc tại một công ty lớn, phải chịu áp lực cả ở nơi làm việc lẫn khi về nhà với mẹ chồng. Mẹ tôi luôn tìm cách làm khó vợ tôi, trong khi chị dâu cả đã thoát khỏi tình cảnh này.
Đôi khi tôi thấy xót vợ nên khuyên mẹ đừng làm khó, nhưng mẹ lại quát mắng và cho rằng tôi bênh vợ, coi thường mẹ. Khi có con, vợ tôi càng khổ hơn vì mẹ tôi soi mói mọi thứ. Tôi bận rộn với công việc và không thể giúp vợ, trong khi cô ấy phải lo liệu mọi thứ. Mẹ tôi chỉ giúp bế cháu một vài tiếng nhưng lại trách móc vợ tôi. Tôi thấy vợ lén lau nước mắt mà đau lòng, nhưng khi tôi lên tiếng thì mẹ lại bảo tôi bất hiếu, vợ cũng khuyên tôi không nên nói gì. Dù có lúc mâu thuẫn, vợ vẫn chăm sóc mẹ chồng rất chu đáo vì đó là bản chất tốt đẹp của cô ấy.
Tuần trước, tôi thật sự bất ngờ và xúc động đến mức rơi nước mắt. Ngày đó, lũ tràn về quê, tôi đang đi làm thì nghe tin và vội vàng trở về, nhưng đường ngập khó khăn lắm mới về đến nhà. Nước đã ngập đến ngang đầu gối. Vợ tôi, sau khi gửi con sang nhà ngoại, đã một mình sơ tán đồ đạc lên tầng 2. Dù mới sinh con 4 tháng và trông xanh xao, cô ấy vẫn nỗ lực làm việc, trong khi mẹ tôi cứ ngồi trên giường mắng cô lo xa. Khi tôi về và thấy nước thật sự vào nhà, mẹ tôi mới im lặng. Tôi hy vọng mẹ tôi sẽ nhận ra tấm lòng của vợ và thay đổi để cô ấy bớt khổ. Cuối cùng, vợ tôi bảo tôi ôm máy tính và giấy tờ quan trọng đi trước, cô ấy và mẹ sẽ theo sau đến nhà ngoại chờ nước rút.
Tôi vừa xách đồ đạc vừa dắt xe máy đi gửi, thì thấy vợ tôi cõng mẹ tôi ra khỏi nhà. Tôi nhớ mẹ bị thấp khớp, không thể lội nước lạnh. Mẹ tôi lớn tiếng nói rằng bà không đi và sẽ ở nhà xem nước lên đến đâu. Vợ tôi im lặng cõng mẹ đi. Tôi xúc động, bảo vợ đặt mẹ lên xe máy để hai vợ chồng cùng dắt đẩy. Nước đã rút bớt nhưng chúng tôi vẫn chưa về nhà. Mẹ tôi không nói gì thêm, chỉ im lặng, trong khi vợ tôi bị ốm do dầm nước bẩn. Tôi hy vọng mẹ sẽ nhận ra tấm lòng của vợ để thay đổi, nếu không, tôi sẽ phải nghĩ cách bảo vệ vợ mình.


Source: https://afamily.vn/trong-con-lu-nhin-canh-vo-cong-me-ma-toi-ua-nuoc-mat-20171013114519914.chn