Hành động kỳ lạ của vợ khiến tôi cảm thấy bực bội và chán nản.
Tôi 26 tuổi, đang ở độ tuổi sung sức nhưng gần đây gia đình không yên ổn. Vợ tôi thường nổi cơn giận vô cớ, đời sống chăn gối không đều đặn khiến tôi chán nản. Tôi có nhu cầu cao và cưới vợ hai năm trước để tránh tình huống không mong muốn. Thời gian đầu, chúng tôi hòa hợp, nhưng sau khi vợ có bầu, tình hình thay đổi. Chúng tôi thường xuyên cãi nhau về những chuyện nhỏ, như việc tôi đi làm muộn hay đi chơi với bạn bè.
Khi biết vợ mang bầu vất vả, tôi cố im lặng để tránh cãi nhau, nhưng cô ấy lại càng nói nhiều hơn. Tệ nhất là vợ cấm vận chuyện chăn gối, khiến tôi rối bời và không ngủ được. Sau nhiều lần năn nỉ, vợ mới đồng ý, nhưng từ đó, cô ấy thường xuyên dùng việc này như hình phạt mỗi khi có mâu thuẫn. Lúc đầu, tôi còn xin xỏ, nhưng sau này cô ấy phớt lờ tôi. Có lần, vợ cấm tôi hai tháng không được gần gũi. Tôi nhận ra rằng vợ tôi dùng chuyện này để trừng phạt, dẫn đến mâu thuẫn ngày càng nhiều hơn.
Tôi nhiều lần cố gắng tiếp cận vợ, mặc dù cô ấy đẩy ra, vì hy vọng sau khi thỏa mãn, vợ sẽ hết giận. Nhưng khi ôm cô ấy, tôi thấy vợ khóc và không thể tiếp tục. Sau đó, tôi chờ đợi, nhưng 2 tháng trôi qua mà không có dấu hiệu gì từ vợ. Tôi lo lắng về tâm lý của cô ấy và cố nhịn, chờ vợ sinh con và hồi phục. Tuy nhiên, sau 3 tháng sau sinh, vợ vẫn không cho tôi gần gũi vì lý do tự ti về cơ thể. Tôi chỉ cần cô ấy hợp tác một chút để giải tỏa sinh lý, nhưng cô ấy vẫn lạnh nhạt, không phản ứng gì.
Dù tôi đã gợi ý vợ làm gì đó cho tôi, cô ấy vẫn không phản hồi. Khi bạn tôi biết chuyện, cậu ấy cười và rủ tôi đi khám phá thế giới bên ngoài. Tôi theo cậu vào một nhà nghỉ, chứng kiến cậu gọi hai cô gái đến. Tôi đã nghĩ chỉ là giải quyết nhu cầu tạm thời, về nhà sẽ bù đắp cho vợ. Nhưng khi ở cùng một cô gái, tôi lại không thể làm như dự định; tôi luống cuống và cuối cùng chỉ đưa tiền cho cô ấy rồi về trước. Tình cảm giữa tôi và vợ ngày càng nguội lạnh. Về nhà, tôi chỉ muốn vợ an ủi nhưng cô ấy chỉ chăm sóc con rồi đi ngủ. Tôi gọi: "Vợ ơi, chiều anh tí."
Vợ tôi vẫn nhắm mắt và nói không khi tôi xin lỗi vì đã sai. Tôi hứa sẽ sửa đổi và cầu xin cô ấy đừng cấm vận nữa. Nhưng cô ấy chỉ kéo chăn lên, quay lưng và bảo tôi chờ thêm hai tuần. Tôi không thể chịu nổi, chuyển sang phòng khác ngủ. Cả đêm tôi không hiểu sao vợ lại lạnh nhạt như vậy. Một tuần trôi qua, cô ấy nhận ra tôi giận và mời tôi về ngủ chung, nhưng khi tôi trở lại, cô ấy vẫn quay lưng và chỉ vào tờ lịch, nhắc tôi vẫn còn thời gian cấm. Bực bội, tôi lại sang phòng khách ngủ. Những ngày qua, tôi luôn nghĩ đến việc tìm niềm vui bên ngoài để giải tỏa tâm lý và mong vợ bớt ương ngạnh.
Tôi biết chị em sẽ phản đối, nhưng tôi không hiểu tại sao vợ tôi lại lãnh cảm. Con còn nhỏ, ngủ suốt, vợ chẳng vất vả gì. Ai biết nguyên nhân thì cho tôi biết, nếu không, chắc tôi sẽ đi tìm khác!



Source: https://afamily.vn/loi-hanh-xu-ki-cuc-cua-vo-khien-toi-buc-boi-va-chan-nan-vo-cung-6847.chn