Hy sinh mọi thứ để có được tình yêu từ thời đại học, nhưng vợ trẻ lại không được trân trọng và bị phản bội một cách trắng trợn.
Tôi và Quý yêu nhau từ thời sinh viên, dù phải chia sẻ từng gói mì tôm và bó rau muống, nhưng vẫn rất hạnh phúc. Niềm hạnh phúc đó khiến tôi bất chấp mọi thứ, kể cả bị bố mẹ từ mặt, để kết hôn với anh. Nhiều bạn bè và người thân ngăn cản chúng tôi do chênh lệch về mọi mặt: tôi là hoa khôi khoa, học bổng đều đặn, còn Quý thì có vẻ ngoài bình thường, thường xuyên thi lại vì mải làm thêm. Kết quả, tôi tốt nghiệp loại giỏi, còn Quý chỉ đạt trung bình. Bạn bè khuyên tôi nên tìm người xứng đáng hơn, nhưng tôi vẫn chọn ở bên Quý.
Tôi cười và nói rằng mình yêu Quý, sẵn sàng chịu khổ vì anh ấy. Dù có ai giàu có hay chiều chuộng, tôi cũng không thể hạnh phúc. Tôi đã hy sinh mọi thứ, kể cả gia đình, để theo đuổi tình yêu với Quý. Bố mẹ tôi không đồng ý mối quan hệ này và yêu cầu tôi chấm dứt sau khi tốt nghiệp. Dù đã van xin, họ vẫn kiên quyết, trong khi tôi không thể buông tay, dẫn đến việc họ tuyên bố từ mặt. Trong lúc đau khổ, tôi phát hiện mình có thai hơn một tháng. Thông báo cho Quý, anh rủ tôi trốn nhà về quê, nơi chúng tôi đăng ký kết hôn và tổ chức đám cưới.
Đám cưới của tôi rất đơn giản, không có nhạc, rạp hoa, xe rước dâu hay nhà gái. Tuy nhiên, bố mẹ chồng không hài lòng với tôi vì không đáp ứng được kỳ vọng của họ. Tôi lớn lên ở thành phố, là con gái một, nên không quen với công việc đồng áng. Dù mang thai, tôi vẫn cố gắng làm quen với các công việc đó, nhưng không may bị sảy thai. Thấy vợ như vậy, Quý quyết định trở lại thành phố để lập nghiệp. Chúng tôi tạm hoãn việc sinh con, cùng nhau gây dựng sự nghiệp. Tôi làm biên dịch, còn Quý làm cho một công ty thời trang. Lương không cao nhưng đủ sống ở thành phố. Thời gian trôi qua nhanh chóng.
Sau 3 năm kết hôn, cả hai đã có công việc ổn định và sống tốt hơn, thậm chí thuê được một căn chung cư nhỏ tiện nghi. Tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện con cái khi cả hai đã 25, 26 tuổi. Tuy nhiên, Quý dần thay đổi, hay cáu gắt, thường về nhà muộn và say xỉn. Tôi im lặng chờ đợi anh trở lại như xưa, nhưng mọi hy vọng tan vỡ khi anh đề nghị chia tay vào một ngày đông lạnh. Quý thừa nhận đã yêu nữ trưởng phòng và muốn ly hôn để đến với cô ấy. Nghe xong, tôi cảm thấy như trời đất sụp đổ. Ba năm trước, tôi đã đánh đổi mọi thứ vì tình yêu, nhưng giờ đây, Quý lại mang tình yêu đó cho người khác, để lại đơn ly hôn và lạnh lùng ra đi.
Mặc cho tôi khóc lóc, Quý vẫn lạnh lùng rời đi, để lại tôi trong cú sốc tâm lý nặng nề và trầm cảm. Bạn bè lo lắng đã báo cho bố mẹ, và họ lập tức đến đón tôi về. Trong suốt thời gian khó khăn, chỉ có bố mẹ bên cạnh chăm sóc và động viên tôi. Nhờ sự hỗ trợ của họ và bạn bè, tôi dần phục hồi. Tôi học thêm kỹ năng mềm, gặp gỡ mọi người và trở lại làm việc theo ước mơ. Tại tuổi 26, tôi trở thành nhân viên kiểm soát không lưu và cảm thấy như hòa mình vào bầu trời với những chiếc máy bay. Dù đã chia tay từ lâu, những nỗi đau trong lòng vẫn thỉnh thoảng tái hiện.
Tôi không biết khi nào mình sẽ mở lòng với một mối tình mới, nhưng tôi sẽ cố gắng vượt qua và sống tốt, để không làm bố mẹ phải buồn thêm.


Source: https://afamily.vn/danh-doi-tat-ca-de-lay-nguoi-yeu-tu-thoi-dai-hoc-vo-tre-khong-duoc-tran-trong-ma-con-bi-phan-boi-trang-tron-20180916170745851.chn