"Khóc ròng vì vợ yêu thích sự sang trọng"
Nhung, tiểu thư quận 3, TP HCM, được cưng chiều trong gia đình dù không quá giàu có. Là con gái út, cô không phải làm gì trong nhà, mọi việc đều do mẹ và ô sin lo. Hùng, người yêu cô, nghĩ rằng Nhung có thể học hỏi để cải thiện kỹ năng nội trợ, nhưng lối sống chảnh chọe của cô khó thay đổi. Ngày đầu về làm dâu, Nhung khiến cả gia đình chồng bất ngờ khi chê bai đồ đạc cổ lỗ sĩ trong nhà. Cô quyết tâm thay thế mọi thứ để tạo không gian sang trọng, theo đúng phong cách tiểu thư của mình.
Nhung đã cho cái nồi cơm điện mới mua nghỉ hưu để mua loại hiện đại hơn, còn chê tủ lạnh nhỏ, muốn sắm loại trên 500 lít dù nhà chỉ có 4 người. Khi bố mẹ chồng chưa hết bàng hoàng, cô lại đề nghị thuê ô sin. Hùng ngượng ngùng, khuyên vợ đợi đến khi sinh con rồi hãy tính, vì mẹ có thể giúp một tay. Nhung khẳng định thời đại đã khác, và sẽ tự trả lương cho ô sin. Bố mẹ Hùng chán nản với tính cách của Nhung nên đã quyết định cho hai vợ chồng ra ở riêng. Nhung vui mừng, còn Hùng thì buồn bã.
Ước mơ của anh chỉ đơn giản là được vợ làm cốc nước cam, nấu món ăn yêu thích hay ủi áo cho. Thế nhưng, Nhung thường bận rộn với việc mua sắm và làm đẹp, khiến anh nhiều khi phải ăn cơm một mình. Khi về nhà, Nhung chỉ khoe những món đồ hiệu mới mua và chê bai những người mặc đồ rẻ tiền. Hùng cảm thấy buồn vì Nhung không nhận ra rằng giá trị không phụ thuộc vào thương hiệu. Dù Nhung dậy sớm mỗi ngày, nhưng cô chưa bao giờ nấu cho chồng bữa sáng nào.
Nhung thường mất nhiều thời gian trang điểm và thử đồ, khiến Hùng không ít lần phải ăn sáng một mình trong khi vợ vẫn loay hoay trước tủ quần áo. Dù Hùng đã nhắc nhở về việc cần ăn sáng để đảm bảo sức khỏe, Nhung vẫn khăng khăng rằng việc thể hiện phong cách là cần thiết, vì cô có danh hiệu "Nữ hoàng sang chảnh" ở công ty. Hùng không thể hiểu sao việc làm đẹp lại quan trọng đến vậy. Trong một lần về quê, Nhung còn khiến Hùng xấu hổ khi chê bai đồ đạc cũ kỹ của nhà họ hàng, khiến anh phải ngượng ngùng với sự ưa thích sang chảnh của vợ.
Nhung mở volume quá lớn khiến nhiều người trong đám giỗ nghe thấy, dẫn đến những lời xì xào về sự chảnh chọe của cô, chê người nhà quê. Khi Hùng đưa Nhung về quê nội ăn giỗ, cô nhất quyết không ngủ lại nhà họ hàng vì chê chăn chiếu cũ kỹ, muốn ra khách sạn ở trung tâm. Hùng tức giận nhưng không thể thuyết phục được, đành phải đưa Nhung về ngay trong tối. Về đến thành phố, họ đi ăn đêm nhưng quán quen của Nhung đã kín bàn. Hùng định đi quán khác nhưng Nhung nhất quyết chờ cho bằng được bàn trống ở quán sang chảnh, cho rằng ăn ở chỗ tầm thường thì thà nhịn đói.
Hùng mệt mỏi vì đi xa và đói bụng, nhưng chờ mãi vẫn chưa có đồ ăn. Bực bội, anh quyết định bỏ về: “Anh đi ăn quán khác! Em cứ ôm lấy cái sang chảnh ấy mà sống!” Đây chỉ là giọt nước tràn ly, sức chịu đựng của anh với sự sang chảnh của vợ đã tới giới hạn. Nếu Nhung không hiểu ra...



Source: https://afamily.vn/khoc-thet-vi-vo-sang-chanh-2013121504073798.chn