"Không cần anh, tôi đã có hàng triệu người hơn anh!"
Ngày cưới, bạn bè khen anh may mắn lấy được chị, không xinh nhưng rất giỏi giang, thông minh. Anh là người trầm tính, yêu thích cuộc sống giản dị, trong khi chị lại năng động và khao khát phát triển sự nghiệp. Chị từ chối làm việc nhà nước để theo đuổi cơ hội ngoài xã hội. Chị nhấn mạnh với anh rằng cô không muốn bị áp đặt vào vai trò truyền thống. Anh cười hiền và sẵn lòng đảm nhận việc đưa đón con. Dù bận rộn, chị vẫn dành thời gian lo bữa cơm tối cho gia đình và tổ chức những chuyến đi chơi vào cuối tuần. Cuộc sống của họ đầy bình yên và hạnh phúc. Nhờ nỗ lực, chị được thăng chức giám đốc chi nhánh khi mới 30 tuổi, nhận được sự ngưỡng mộ từ nhiều người.
Chị có lương và thưởng hàng tháng cao gấp nhiều lần anh, gặp gỡ nhiều người thành đạt, khiến chị bắt đầu so sánh chồng với người khác. Thời gian dành cho gia đình của chị ngày càng ít, sáng thì đi làm, tối muộn mới về, bữa cơm thường chỉ có hai bố con. Anh hiểu vợ vất vả nên quán xuyến việc nhà, vẫn động viên chị phấn đấu. Dù bị hàng xóm trêu chọc vì chăm con, anh vẫn tự hào và cho rằng phụ nữ không nên bị bó hẹp trong chuyện gia đình. Tuy nhiên, sự thành công của chị dần làm chị không hiểu được tấm lòng của anh.
Chị quen biết nhiều người thành đạt, từ đó bắt đầu so sánh chồng mình với chồng người khác. Ban đầu, chị chỉ nói bóng gió, nhưng sau đó thẳng thắn chê bai chồng, cho rằng nếu không lấy anh, chị có thể tìm được người tốt hơn. Dần dần, những lời nói của chị làm sứt mẻ tình cảm vợ chồng, trong khi anh nghĩ phụ nữ thường so đo và cố gắng giữ hòa khí gia đình. Chị quyết định mọi chuyện lớn trong nhà, cho rằng ai nắm kinh tế thì có quyền. Chị xem những việc anh làm hàng ngày là tầm thường và không thỏa mãn với cuộc sống hiện tại, nên đã quyết định lấn sân sang kinh doanh mặc dù anh cảnh báo về khó khăn tài chính và thiếu kinh nghiệm.
Chị bỏ ngoài tai lời anh, hai vợ chồng nhìn nhau ngượng ngùng, tổ ấm trở thành chốn tạm bợ. Anh khuyên chị không cần vất vả, nhưng chị đáp lại rằng sống an phận sẽ không bao giờ tự do tài chính và rằng anh chỉ cản trở chị. Chị vội dắt xe đi, không nhận thấy nỗi thất vọng trong mắt anh. Tối đó, khi về nhà, chị thấy anh ngồi bệt ở cầu thang, bên chai rượu cạn. Trong men say, anh nói về đơn ly hôn đã viết, rằng sống không hạnh phúc thì nên giải thoát cho nhau. Sau đó, anh lảo đảo vào phòng, để chị đứng lặng bên tờ đơn, nước mắt rơi lã chã.
Chị luôn tự tin vào những quyết định của mình cho đến khi hôn nhân tan vỡ, nhận ra sai lầm của mình. Dù thành đạt, chị quên vai trò làm vợ, làm mẹ. Giờ đây, chị không biết liệu có còn kịp hàn gắn hạnh phúc với chồng hay không.


Source: https://afamily.vn/khong-lay-anh-toi-da-lay-duoc-ti-nguoi-hon-anh-20150128095455659.chn