Mẹ chồng mắng tôi khi bị chồng đánh tím mặt, nhưng câu nói của bà khiến gã vũ phu im lặng.
Mẹ chồng tôi chưa bao giờ thích tôi. Ngày ra mắt, bà nhìn tôi từ trên xuống dưới và chê bai vẻ ngoài của tôi. Tôi cảm thấy run và bà chỉ nói: "Thôi ngồi chơi đi", khiến tôi ngỡ ngàng. Bà thẳng tính, cộc cằn nhưng lại được hàng xóm yêu mến, theo lời Xuân. Tuy nhiên, thái độ của bà làm tôi sợ hãi. Khi về làm dâu, mỗi lần thấy mẹ chồng, tôi đều rón rén. Bà cho hai chúng tôi một căn nhà cấp 4 và tuyên bố không muốn sống chung với con dâu, chỉ mua nhà cho Xuân lấy vợ.
Đất mặt phố giờ đã lên tới tiền tỷ, mẹ cho như vậy cũng không ít. Giờ hai đứa tự lo làm ăn để xây nhà, tôi thấy thích tính cách của mẹ chồng hơn. Xuân, chồng tôi, thì không có phản ứng gì, có vẻ đã biết trước. Hơn một năm làm dâu, tôi không gặp rắc rối nhiều với mẹ chồng. Bà hay ghé thăm và đôi khi mắng tôi về việc làm chậm chạp, nhưng bà không thù dai. Tuy nhiên, tôi lại khổ sở vì Xuân ngày càng coi thường và lười biếng, phó mặc mọi việc cho tôi. Anh không đưa tiền, hay đi chơi cá cược và nhậu nhẹt. Khi thắng thì mua đồ ăn ngon, nhưng khi thua lại chì chiết tôi. Dù tôi đang mang bầu, Xuân cũng không nấu cho tôi bữa cơm nào, mọi việc đều do tôi tự lo.
Mỗi khi anh Xuân say rượu về, anh lại bạo hành, chỉ cần tôi làm trái ý một chút là bị đánh. Mẹ chồng tôi biết chuyện thì bảo rằng chính tôi đã làm hỏng chồng mình. Bà khuyên tôi đừng nhượng bộ nữa, vì anh sẽ còn tệ hơn. Một tối, Xuân muốn đi đá bóng, mà tôi biết anh sẽ nhậu say sau đó. Dù không muốn, tôi vẫn phải miễn cưỡng đồng ý. Nhưng thực ra, anh đâu có quan tâm đến ý kiến của tôi. Như dự đoán, tối đó chúng tôi lại cãi nhau, và tôi chỉ nhớ mình đã rót nước nóng cho anh ngâm chân.
Xuân đá chậu nước và đạp tôi ngã, tát tôi liên tiếp khiến mắt tím và miệng rỉ máu. Tôi chỉ biết co ro ở góc nhà để tránh đòn. Lúc đó, mẹ chồng xông vào, không can ngăn mà chỉ mắng tôi vì không phản kháng. Xuân đơ ra vì sợ mẹ. Bà kéo tôi dậy, tiếp tục mắng, khuyên tôi không nên chịu đựng. Khi thấy tôi khóc, bà chỉ tay vào Xuân, hạ giọng, nhắc nhở anh về quá khứ của cha mình và những đau khổ do bạo lực gia đình.
Anh đã nói gì với mẹ mà giờ lại lặp lại sai lầm? Giờ tôi phải đưa vợ anh về nhà, chỉ đón về khi anh tự thay đổi. Mẹ cần bảo vệ cháu. Bà dắt tôi đi, còn Xuân thì xin lỗi rối rít nhưng mẹ chồng không nghe, chỉ tin khi Xuân hành động. Những ngày sau, mẹ chồng chăm sóc tôi nhưng lại khuyên ly hôn nếu không hợp. Bà nói: "Sống được thì sống, không thì ly hôn. Đừng quá hiền." Tôi không biết mẹ chồng thật lòng nghĩ gì, chỉ hy vọng bà sẽ giúp chồng tôi thay đổi.
Source: https://afamily.vn/bi-chong-danh-tim-mat-me-chong-nhin-thay-lai-quac-mat-mang-toi-nhung-cau-noi-cua-ba-khien-ga-vu-phu-cung-hong-20201028161331126.chn