Mối tình cảm động của người phụ nữ quyết định lấy chồng "điên"
Chị Nguyễn Thị Hằng ở thôn Văn Hội, xã Văn Bình, huyện Thường Tín, Hà Nội, chia sẻ về lần đầu gặp chồng mình, Nguyễn Đức Đăng: "Cảm giác ấm áp, hạnh phúc và khao khát yêu thương tràn ngập trong tôi, dù anh là người điên, nhưng đó là giây phút định mệnh gắn kết cuộc đời tôi với anh." Trong ngôi nhà nhỏ, chúng tôi thấy Đăng, người đàn ông gầy gò, nhếch nhác, đang dọn dẹp và lẩm bẩm. Khi thấy khách, anh có vẻ sợ hãi nép vào cửa. Chị Hằng, người phụ nữ nhỏ bé, đon đả mời chúng tôi vào và nói: "Anh ấy hiền lắm, không bao giờ đánh đập ai, lúc nào cũng lầm lũi như con trâu, ai sai gì cũng làm."
Chị Hằng kể về cuộc sống khó khăn của mình. Mặc dù chồng có phần điên nhưng vẫn yêu thương vợ con, khác với những gì mọi người nghĩ. Chị lớn lên trong nghèo khó, không được học hành, phải theo mẹ đi buôn bán. Sau khi mẹ mất, bố tái hôn, cuộc sống của chị càng vất vả hơn. Chị dành hết thời gian cho công việc và đến tuổi "ế". Năm 1998, trong lần đi gặt lúa, chị được mai mối cho anh Đăng nhưng đã từ chối.
Một lần tình cờ đi gặt lúa, tôi thấy anh Đăng ngồi lẩm bẩm ở góc nhà, đôi mắt đăm chiêu như chứa đựng nhiều điều muốn nói. Ánh mắt ấy thôi thúc tôi tìm hiểu về anh. Tôi được biết anh bị tâm thần phân liệt do di chứng chiến tranh ở Campuchia, càng khiến tôi thương anh hơn và quyết tâm đến bên anh bất chấp sự ngăn cản của gia đình. Chị Hằng bồi hồi kể lại, trong khi anh Đăng và chị đang âu yếm con gái nhỏ. Tình yêu trong chị nhen nhóm và bùng cháy, khiến chị muốn ở bên chăm sóc anh, dù biết mọi khổ đau chỉ mình chị gánh chịu. Chị không thể bỏ mặc anh, vì chỉ anh mới làm con tim chị thổn thức từng đêm. Dù anh trai ngăn cản, chị quyết tâm theo đuổi tình yêu của mình.
Đừng nhìn mặt tao nữa. Bố chị còn cay nghiệt hơn, bảo rằng thà xin con nuôi còn hơn lấy thằng điên, nhưng chị không nghe. Người trong làng chê cười chị lấy chồng điên. Dù vậy, chị vẫn quyết định kết hôn, và ngày gia đình anh Đăng xin chị về làm dâu cũng là ngày gia đình từ mặt chị. Thời gian đầu, họ tận hưởng hạnh phúc, nhưng cuộc sống không chỉ có tình yêu. Khi con gái lớn Nguyễn Hiểu Ly ra đời, gánh nặng cơm áo đè nặng lên vai chị. Sau hơn một năm cưới, bệnh tình anh tái phát nặng, nhất là khi chị sinh Hiểu Ly, khiến chị không có thời gian chăm sóc anh. Anh bắt đầu lang thang và có lần biến mất khỏi nhà khoảng 3 tháng, khiến chị và họ hàng phải đi tìm mà không thấy.
Chị Hằng nhớ lại việc chồng mình mất tích ba tháng và trở về sau khi lạc vào Thanh Hóa, được người tốt giúp đỡ. Chị đã trải qua nhiều khó khăn từ khi chồng mắc bệnh tâm thần, nhất là sau khi sinh đứa con thứ hai vào năm 2010. Chị phải gánh vác mọi việc trong gia đình, làm đủ nghề để nuôi sống chồng và các con. Dù chưa từng nhận được tình cảm từ chồng, chị vẫn không oán trách và xem cuộc đời đưa đẩy họ đến với nhau như một định mệnh. Chị vẫn giữ hình ảnh chồng trong tâm trí như ngày đầu gặp.
Nhìn người đàn ông nửa khù khờ, nửa điên dại quanh nhà, thỉnh thoảng lại vuốt tóc con gái bằng bàn tay sần sùi, chị Hằng đau xót: “Anh ấy giờ yếu, ít đi hơn, nhưng bệnh tình ngày càng nặng. Những lúc này là lúc anh tỉnh táo nhất.” Giọng chị trùng xuống.



Source: https://afamily.vn/doi-song/moi-tinh-cam-dong-cua-nguoi-phu-nu-quyet-lay-nguoi-dien-lam-chong-20141210023136982.chn