Một năm bên nhau, vợ tôi như cái bóng không rời.
Tôi làm việc tại một công ty chế biến và xuất khẩu thủy sản ở miền Bắc, còn vợ tôi là nhân viên bán hàng tại một cửa hàng thời trang. Cuộc sống của chúng tôi ổn định, không giàu có nhưng có nhiều thời gian cho gia đình. Tuy nhiên, vào một buổi trưa tháng 8 năm 2012, tôi phát hiện vợ mình có cảm tình với một khách hàng giàu có. Trước đó, vợ tôi đã nói về anh ta với sự ngưỡng mộ vì những món đồ đắt tiền mà anh ta chọn cho vợ. Tôi chỉ nghĩ rằng phụ nữ thường muốn được đối xử như nữ hoàng. Hôm đó, tôi đến gần cửa hàng của vợ để mời cô ấy đi ăn trưa và quyết định chờ ở quán trà đá gần đó.
Đúng 11 giờ 55, vợ tôi xuất hiện cùng một gã đàn ông lịch sự trong bộ vest. Hắn ta mở cửa ô tô cho vợ tôi rồi hai người nhanh chóng rời đi. Tôi cố ghi nhớ biển số xe và định trả tiền trà đá để bám theo thì bà bán trà lên tiếng chỉ trích vợ tôi. Bà ta nói rằng vợ tôi thường đi với giai, khiến tôi sững sờ. Sau khi hỏi lại, tôi biết bà ta đang nói về vợ mình. Đêm đó, khi con gái ngủ say, tôi nói với cô ấy rằng tôi đã thấy vợ vào khách sạn với một gã đàn ông. Không muốn tin lời bà bán trà, tôi vội vàng lấy xe bám theo.
Tôi không tìm thấy vợ mình trên đường phố đông đúc buổi trưa, chỉ biết trách bà bán trà đã khiến tôi bỏ lỡ cơ hội tìm hiểu. Quay lại quán trà, bà ta khẳng định vợ tôi đã có chồng và đang qua lại với một người đàn ông giàu có. Tôi rất bực bội nhưng cố gắng kiềm chế cảm xúc, lo sợ nếu ghen tuông sẽ làm vợ xấu hổ. Ngồi đợi đến 2 giờ chiều, vợ tôi trở về với vẻ hân hoan bên người đàn ông đó, khiến tôi điên tiết. Nhưng tôi vẫn tự nhủ vì con gái và gia đình, có lẽ vợ tôi chỉ nhất thời mê mẩn.
Phụ nữ luôn đặt gia đình lên hàng đầu, và tôi tự an ủi mình như vậy để vượt qua buổi chiều hôm đó. Tối đó, vợ tôi vẫn vui vẻ như thường lệ, chăm sóc con cái và nấu ăn. Tôi nhận thấy cô ấy đã có những thay đổi nhỏ như thích ăn mặc đẹp hơn và ít cằn nhằn về tiền bạc. Dù cô ấy có vẻ hạnh phúc, nhưng tôi cảm nhận niềm vui đó không đến từ tôi. Tôi lo lắng về một người đàn ông nào đó có thể dễ dàng chiếm được trái tim vợ tôi. Cuối cùng, tôi quyết định thẳng thắn với cô ấy. Sau khi con gái ngủ, tôi nói về việc thấy vợ vui vẻ bên một người đàn ông khác và kể lại những điều không hay mà bà cụ quán trà đã nói. Dù không còn liên lạc với hắn, tôi vẫn cảm thấy vợ đang giấu hắn trong lòng. Vợ tôi ban đầu hoảng hốt, sau đó khóc lóc xin tôi tha thứ.
Cô ấy thề sẽ tìm việc khác và cắt đứt liên lạc với hắn. Dù tự ái khiến tôi muốn từ bỏ, nhưng tôi vẫn yêu vợ và vì con gái, tôi chọn nhẫn nhịn. Tôi nói với vợ sẵn sàng tha thứ nếu cô ấy hối cải, nhưng không chấp nhận tái phạm. Vợ tôi đồng ý và bỏ việc ở cửa hàng thời trang để làm ở cửa hàng thủy sản cùng tôi. Chúng tôi sống bên nhau, tôi không chỉ trích quá khứ và cố gắng giúp đỡ cô ấy. Tuy nhiên, tôi cảm nhận cô ấy vẫn nhớ gã đàn ông kia, sống bên tôi như một cái bóng. Dù tôi chắc chắn cô ấy không liên lạc với hắn, nhưng tôi cảm thấy cô ấy vẫn giữ một phần tình cảm với hắn.
Đó là kiểu ngoại tình trong tư tưởng. Nhìn vợ hàng ngày, tôi cảm thấy đau đớn hơn cả khi thấy cô ấy đi với người khác. Tôi muốn ly hôn nhưng lại thấy khó khăn. Tôi đã từng viết đơn ly hôn nhưng đều xé đi vì tôi vẫn yêu vợ và quan tâm đến con gái 3 tuổi của mình.


Source: https://afamily.vn/mot-nam-qua-vo-song-ben-toi-nhu-mot-cai-bong-20141125043211440.chn