Nàng dâu tận tâm chăm sóc mẹ chồng nhập viện nhưng lại không nhận được sự động viên, thậm chí bị ép phải ly hôn.
Sau 5 năm chung sống, vợ chồng tôi đã trải qua không ít cãi vã và khó khăn, nhưng tình cảm vẫn bền chặt. Điều khiến chúng tôi lo lắng nhất là vẫn chưa có con. Ban đầu, chúng tôi không vội vàng vì còn trẻ và tập trung vào sự nghiệp. Tuy nhiên, sau 2 năm, khi thấy bạn bè lần lượt có con, tôi bắt đầu cảm thấy sốt ruột và ghen tỵ. Nhận thấy vấn đề không bình thường, chúng tôi đã thăm khám tại nhiều bệnh viện trong 3 năm, tìm kiếm các phương pháp chữa hiếm muộn, và tôi cũng tự tìm hiểu về dinh dưỡng để nhanh chóng có con.
Tôi đã tiêu tốn hàng trăm triệu cho việc chữa trị nhưng vẫn không có kết quả. Chồng tôi luôn động viên, nhưng tôi biết anh cũng buồn. Nhiều lần, tôi trở về từ bệnh viện trong tâm trạng thất vọng và khóc cả đêm, và anh vẫn an ủi tôi. Đôi khi tôi nghĩ đến việc ly hôn để giải thoát cho anh, nhưng anh không đồng ý, cho rằng không có con cũng không sao và chúng tôi vẫn có thể tự do. Tuy nhiên, anh là con trai một, nên mẹ anh rất muốn có cháu. Bà thường xuyên nói ra nói vào khiến tôi chạnh lòng. Tôi cảm thấy có lỗi vì không sinh được cháu trai cho bà, vì vậy tôi đã tránh mặt để tránh gây khó chịu. Gần đây, mẹ chồng tôi bị bệnh và phải nhập viện, tôi có trách nhiệm chăm sóc bà trong lúc ốm đau.
Dù trước đó tôi đã tránh mặt, nhưng không thể không lo lắng cho mẹ chồng, nên hai vợ chồng tôi đã chia nhau chăm sóc bà. Hôm đó, bệnh tình mẹ có dấu hiệu xấu, tôi thức suốt đêm trông chừng. Ngày hôm sau, tôi xin nghỉ làm để phục hồi sức khỏe và nấu món gà hầm thuốc bắc bổ dưỡng cho bà. Khi đưa món ăn vào bệnh viện, tôi gặp chị họ chồng vừa từ phòng bệnh ra. Tôi chào hỏi bình thường nhưng chị lại kéo tôi xuống ghế đá để nói chuyện. Chị bảo mẹ tôi đang cãi nhau với chồng chị.
- Chị không muốn em buồn, nhưng mẹ em đang gào khóc đòi ly hôn. Bà lo lắng vì bệnh tật mà vợ chồng em chưa có con, sợ không kịp nhìn cháu trước khi ra đi. Chắc bà rất buồn nên mới ép thằng Long như vậy. Nghe đến đây, tôi bàng hoàng. Trước khi cưới, chị đã không ủng hộ chúng tôi, nên tôi không biết lời chị có thật không. Tôi không rõ chị muốn giúp hay chỉ muốn tôi hiểu để buông tha cho em chị. Dù thế nào, tôi vẫn không kìm được nước mắt. Tôi gửi chị món quà và lặng lẽ rời đi. Mẹ chồng lợi dụng bệnh tật để ép chồng tôi bỏ vợ, trong khi họ hàng cũng quay lưng với tôi. Nếu tiếp tục như thế, hôn nhân này sẽ không có tương lai, nhưng tôi không nỡ buông tay vì còn yêu chồng rất nhiều.
Tôi có nên đề nghị ly hôn không? Tôi cảm thấy buồn và mệt mỏi.


Source: https://afamily.vn/het-long-cham-me-chong-nhap-vien-nang-dau-khong-duoc-mot-tieng-dong-vien-lai-con-bi-ep-phai-ly-hon-20180912183400601.chn