"Ngày ngày chứng kiến vợ say sưa ru búp bê và pha sữa cho con, tôi đau lòng nhưng vẫn phải cùng cô ấy diễn một vở kịch không có hồi kết."
Vợ tôi đang rất đau khổ, và tôi, với tư cách là chồng, cảm thấy xót xa khi nhìn cô ấy đờ đẫn. Chúng tôi đã kết hôn 5 năm, yêu nhau sâu đậm, nhưng vẫn chưa có con do hiếm muộn. Chúng tôi đã chạy chữa khắp nơi, tiêu tốn nhiều tiền bạc. Cảm giác cầm chiếc que thử thai của vợ là một niềm hạnh phúc lớn lao, và cô ấy đã rất cẩn thận khi mang thai, thậm chí xin nghỉ việc để lo cho con. Từ khi vợ có thai, tôi cũng đã thay đổi rất nhiều, không còn đi sớm về khuya hay nhậu nhẹt với bạn bè nữa. Giờ đây, tôi chỉ mong tìm cách giúp vợ vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Thay vì đi làm muộn, tôi thường về sớm để nấu cơm cho vợ. Chúng tôi cùng nhau tham gia lớp tiền sản và mỗi lần nhớ lại thời gian đó, tôi lại đau lòng thương vợ. Trong suốt thai kỳ, tôi luôn đưa vợ đi khám cẩn thận, nhưng điều không may đã xảy ra. Một sáng, vợ gọi tôi về đưa đi siêu âm vì không thấy con đạp. Khi vào viện, bác sĩ thông báo không tìm thấy tim thai do cạn nước ối, khiến con tôi chết lưu. Vợ tôi đã sinh con nhưng không được nhìn thấy con. Mất mát này là cú sốc lớn với cô ấy, một tháng trôi qua, vợ vẫn chưa nguôi ngoai, thường xuyên đờ đẫn và tâm sự như đang cho con bú.
Tôi phải giả vờ rằng con vẫn còn, trong khi vợ lại lầm tưởng búp bê là con của chúng tôi. Có đêm, tôi thấy vợ ôm búp bê và hát ru. Khi hỏi, cô ấy ra hiệu im lặng để con ngủ. Tôi lo lắng cho vợ và muốn đưa cô ấy đi khám, nhưng sợ cô ấy không chấp nhận thực tế. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.



Source: https://afamily.vn/ngay-ngay-nhin-vo-ngay-dai-ru-bup-be-ngu-pha-sua-cho-con-bu-toi-dau-xe-long-nhung-danh-nham-mat-dien-cung-co-ay-mot-vo-kich-khong-hoi-ket-20191102154811166.chn