"Ngốc nghếch khi để tuột mất người vợ quý giá nhất"
Tôi quen em khi học cấp III và biết em thích tôi. Tuy nhiên, tôi lại yêu một cô bạn khác, dù cô ấy không yêu tôi nhưng vẫn làm bạn gái. Em đơn phương yêu tôi, cố gắng thi vào cùng trường đại học, nhưng tôi không để tâm. Sau khi ra trường, tôi được làm trưởng phòng và em vẫn quan tâm tôi. Một lần họp lớp, tôi uống say và chúng tôi đã quan hệ. Sau đó, tôi cảm thấy sợ và ghét em, nghi ngờ em có ý định ép tôi. Nhưng em không chất vấn, và thỉnh thoảng tôi lại gọi em đến để "mây mưa".
Giữa đêm, tôi thấy giọt nước mắt của em nhưng không thể quan tâm. Sau hai năm, Quế trở lại bên một chàng Pháp, tôi tức giận trách móc nhưng cô ấy không để tâm. Nghĩ đến việc trả thù, tôi đề nghị cưới Linh, mặc dù cô ấy nhiều lần hỏi tôi có chắc chắn không. Tôi chỉ muốn chứng minh với Quế rằng tôi vẫn có nhiều cô gái khác. Chúng tôi kết hôn với sự chúc phúc của gia đình, nhưng tôi nhận thấy nụ cười của em có gì đó buồn. Trong nửa năm vợ chồng, tôi không quan tâm tới em, chỉ nghe tin Quế, hy vọng cô ấy sẽ trở lại.
Tôi thường đi làm sớm và về nhà muộn, lúc đã say. Linh không trách móc, vẫn quan tâm đến tôi. Khi biết Linh có thai, tôi không cảm thấy vui mừng mà chỉ thấy áp lực. Tôi đã yêu cầu Linh không giữ thai, nhưng cô ấy kiên quyết từ chối. Tôi không ép buộc nữa, chỉ yêu cầu cô ấy không ràng buộc tôi với đứa trẻ. Trong bốn tháng đầu thai kỳ, tôi không quan tâm đến Linh. Mối quan hệ giữa chúng tôi càng xa cách. Rồi một ngày, em gái tôi thông báo Linh nhập viện.
Tôi đến bệnh viện nhận hồ sơ bệnh án và được bác sĩ nói rằng em lo nghĩ quá nhiều, khiến cơ thể suy nhược. Nhìn em qua khung kính, gương mặt xanh xao và ánh mắt đau đáu của em ám ảnh tôi. Khi tưởng đã quên Quế, cô ấy lại xuất hiện, cầu xin tha thứ sau khi bị gã người Pháp phản bội. Tôi cảm thấy thương hại và thuê cho cô ấy một căn nhà, hàng ngày thăm nom. Rồi chúng tôi vượt qua giới hạn, tôi quên đi gia đình và người vợ đang chờ đợi. Một hôm, khi về nhà, tôi thấy vợ tôi đang trò chuyện với Quế trong phòng khách. Linh bình tĩnh nhưng mắt em rưng rưng, và Quế thông báo: "Tôi đã có thai, là con của anh Ân."
Tôi không cần nói, cô cũng hiểu rõ mối quan hệ của chúng tôi. Tôi chỉ muốn cô biết cô đã thua từ đầu, vì Ân yêu tôi chứ không phải cô. Linh lặng lẽ hỏi tôi có muốn trả Ân lại cho cô không, và tôi chỉ gật đầu. Khi tôi bước vào, Quế ôm chặt tôi, còn Linh thì nhìn tôi với đôi mắt đỏ hoe, tay đặt lên bụng. Tôi biết mình nên nói rằng Ân không muốn chia tay, nhưng không thể. Tối đó, Linh nằm bên tôi như một bóng ma, không nói gì thêm. Sáng hôm sau, tôi phát hiện chỉ có mình tôi trên giường, và một lá đơn ly hôn đã được Linh ký sẵn trên bàn. Em để lại lời nhắn rằng sẽ ra đi và không làm phiền tôi nữa. Tôi cảm thấy hoang mang và lo lắng, không biết Linh sẽ tự lo cho bản thân và cái thai hơn 6 tháng ra sao.
Tôi hỏi mấy người bạn thân của Linh nhưng không ai biết tin gì. Mẹ vợ tôi cho biết Linh đã đi xa và yêu cầu mọi người đừng tìm. Tôi bàng hoàng khi thấy chiếc nhẫn cưới em gửi trả. Đồng thời, tôi nhận ra Quế đã lừa dối tôi; cô ấy không có thai, chỉ muốn ép buộc tôi lấy cô để có cuộc sống tốt hơn. Cô ấy cần tiền chứ không cần tình cảm, trong khi Linh lại cần sự quan tâm của tôi. Bây giờ, tôi...




Source: https://afamily.vn/ngu-ngoc-vi-da-danh-mat-nguoi-vo-yeu-quy-nhat-cua-minh-20121191037764.chn