"Ngọn Nến Sắp Tàn: Hành Trình Tìm Kiếm Ánh Sáng"
Ngồi một mình nhìn thành phố sầm uất qua cửa sổ, tôi cảm nhận rõ vẻ đẹp của cuộc sống. Nhưng căn bệnh ung thư cổ tử cung quái ác khiến tôi đau đớn và cô đơn. Tôi 36 tuổi, có một con gái 5 tuổi và một người chồng yêu thương, hết lòng chăm sóc gia đình. Dù anh làm kế toán với lương không cao, nhưng luôn dành thời gian cho tôi và con, làm cho tình cảm gia đình thêm ấm áp. Nhưng giờ đây, tôi sắp phải rời xa tất cả, như một ngọn nến sắp tàn, trong khi vẫn khát khao được cháy sáng cho gia đình.
Một ngày, tôi bị đau bụng dưới dữ dội. Sau khi uống thuốc giảm đau và nghỉ ngơi, cơn đau lại tái phát. Một tuần sau, tôi đi khám và bác sĩ thông báo tôi bị ung thư cổ tử cung giai đoạn cuối. Tin này khiến tôi ngã quỵ; tôi cầu xin bác sĩ giúp đỡ và hỏi về tỷ lệ thành công, ông trả lời "10 - 15". Về nhà, tôi chuẩn bị đồ đạc và để lại một mẩu giấy cho chồng với nội dung "Em đi công tác khoảng 2 tuần. Anh ở nhà chăm con nhé!". Tôi không muốn chồng biết tin xấu vì anh rất nhạy cảm, từng lo lắng đến mức gầy đi khi tôi bị sốt virut.
Sau hai tuần nằm viện, tôi được bác sĩ chỉ định xạ trị. Tôi trở nên yếu ớt và hốc hác, cảm thấy tủi thân khi nhìn những bệnh nhân khác có người thân bên cạnh. Bác sĩ khuyên tôi nên nói với gia đình về tình trạng bệnh nặng của mình. Tôi chia sẻ với bác sĩ rằng tôi sống độc thân, không có chồng con. Trong lúc xúc động, tôi đã gửi email cho chồng, thú nhận rằng tôi đã lừa dối anh và đang sống với người yêu cũ ở Pháp. Tôi gửi kèm đơn ly hôn và nhờ bạn ở Pháp gửi đơn cùng ảnh chụp với người yêu cũ cho chồng tôi.
Tôi đã nhắn mail cho anh để giục anh ký vào đơn ly hôn, và sau hai tuần, anh đã gửi lại tờ đơn có chữ ký. Tôi liên lạc với bạn thân của chồng, và biết anh đang rất đau khổ vì sự ra đi đột ngột của tôi. Dù tôi thương anh, nhưng tôi không muốn anh phải chứng kiến cái chết của tôi. Tôi chọn nỗi đau nhẹ nhàng hơn cho anh, mong rằng anh sẽ quên tôi và tìm được người mẹ tốt cho con chúng tôi. Mỗi ngày, khi không bị tiêm thuốc, tôi viết nhật ký để con tôi hiểu rằng tôi không bỏ rơi nó, mà chỉ không muốn hai người yêu thương nhất phải chịu đựng nỗi đau mất mát. Hy vọng khi đọc nhật ký này, chồng tôi đã tìm được hạnh phúc mới.
Tôi sống vì chồng con, còn nỗi đau bệnh tật chỉ mình tôi gánh chịu. Tôi không muốn họ khổ sở vì tôi, nên đã đăng ký hiến nội tạng và bệnh viện sẽ lo mai táng cho tôi. Tôi sẽ gửi cuốn nhật ký này cho một người bạn để chuyển cho gia đình sau mười năm. Tôi lo rằng khi biết sự thật, chồng con sẽ càng đau đớn và cô đơn hơn. Tôi cảm thấy bế tắc.


Source: https://afamily.vn/mot-ngon-nen-la-toi-da-sap-tan-lui-20120702105117321.chn
Tham khảo thêm :
Top 5 nhà phân phối camera quan sát lớn nhất HCM - Miền Nam Uy Tín - Chất lượng