Người bạn đời lý tưởng
Tôi đang phân vân giữa việc ở lại cuộc vui hoặc về nhà nấu ăn thì nhận được điện thoại từ chồng. Anh khuyên tôi cứ vui vẻ bên mọi người, vì anh đã lo hết việc nhà và sẽ đón con. Nghe anh nói, tôi cảm thấy tự hào và yêu anh hơn. Khi về nhà, tôi thấy một lẵng hoa đẹp kèm lời nhắn "Anh tặng vợ yêu". Anh hứa sẽ dành nhiều thời gian cho gia đình, không nhậu nhẹt và sẽ đỡ đần tôi trong việc nhà. Sáng hôm sau, anh đã đi mua phở và nhẹ nhàng gọi tôi dậy. Cảm giác được chồng chăm sóc thật tuyệt vời.
Tôi phải cố gắng mới rời khỏi giường, cảm giác đói bụng chưa bao giờ mạnh mẽ như hôm nay. Khi chuẩn bị đi làm và đưa con đi học, anh đã dắt xe và dặn dò tôi cẩn thận. Đến cơ quan, tôi vui vẻ trong khi nghe các đồng nghiệp than phiền về chồng họ: nào là chồng nhậu suốt ngày, không có mặt ở nhà, lười biếng trong việc nhà, chỉ biết đọc báo và xem ti vi. Họ còn phải đáp ứng yêu cầu cao từ chồng để giữ gia đình êm ấm. Dù chưa trải qua cảm giác đó, tôi thấy có phần quen thuộc.
Tôi đang tận hưởng cuộc sống thì về nhà thấy anh đang chuẩn bị bữa tối. Anh đã nấu nướng sẵn và chờ tôi vì biết tôi nấu ăn ngon hơn. Khi mâm cơm được dọn ra, tôi cảm thấy đói và mồ hôi toát ra. Anh âu yếm lau mặt cho tôi vì biết tôi huyết áp thấp. Nhưng tôi bỗng cảm thấy choáng váng và bất tỉnh. Khi tỉnh lại, tôi thấy mình nằm giữa sàn nhà ướt, con Lulu đang liếm láp xung quanh, và nhận ra mình đã ngã khi tranh thủ lau nhà.
Trong cơn mê, tôi mơ về anh và nhờ giấc mơ ấy mà tỉnh dậy. Tôi cố gắng dậy, nuốt vội miếng cơm và hoàn thành công việc dù cơ thể đau nhức. Tôi thấp thỏm chờ chồng về để kể mọi chuyện, mãi đến 9 giờ đêm anh mới về nhà.


Source: https://afamily.vn/nguoi-chong-hoan-hao-20120121113439169.chn