Nhầm Lẫn Trong Hôn Nhân: Vợ Là "Sát Thủ"
Mặc dù nàng gọi tôi là “anh” - “em” ngay từ lần đầu gặp, nhưng thực ra nàng hơn tôi một tuổi. Khi chúng tôi gặp nhau, nàng 34 tuổi còn tôi chỉ 22. Tôi đang trải qua giai đoạn đau khổ vì người yêu đầu đời bỏ đi lấy chồng, cảm giác như mọi thứ sụp đổ. Trong lúc ngồi ở quán bar để quên đi nỗi buồn, tôi gặp nàng. Nàng ngồi một mình và thấy tôi uống quá nhiều, nên đã sang uống cùng. Ngay từ đầu, chúng tôi đã tâm sự với nhau rất nhiều. Nàng tên Nga, gọi mình là “Nga sát thủ” và chia sẻ rằng nàng không còn gì để mất, dù trẻ trung và xinh đẹp nhưng đã bị tổn thương. Nàng cho rằng việc gọi nhau theo tuổi tác đã lỗi thời, chỉ cần ai tốt thì nàng sẽ tôn trọng gọi là “anh”, “chị”.
Tôi đồng ý với nàng. Thỉnh thoảng, tôi gọi nàng là em, khi thì là chị. Nàng đã từng nói rằng đã yêu nhiều nhưng vẫn chưa kết hôn, còn tôi chỉ có một mối tình. Giờ đây, nàng không còn hy vọng vào tình yêu hay hôn nhân, nhưng thà không yêu, không cưới còn hơn chịu sự giả dối. Nàng muốn yêu chân thành đến cuối đời. Nàng trẻ hơn tuổi, có đôi mắt xếch và nụ cười rạng rỡ nhưng cũng rất dữ dằn. Tôi thấy nàng hiền và đáng thương, trong khi người khác lại cho rằng nàng đáng gờm. Nàng hút thuốc, uống rượu, nhảy múa điêu luyện, ăn mặc sexy với mái tóc vàng và móng tay dài, có hình xăm con rắn sau gáy. Ai cũng phải chú ý đến nàng, nhưng không nhiều người đánh giá cao vẻ đẹp đó.
Nàng chỉ cười và nói: “Đời thế mới vui, mình là số một!” Ngay lần đầu gặp, tôi biết nàng là một sát thủ đòi nợ. Nàng đã học hành đủ kiểu nhưng không ai chịu nhận, chỉ cho thử việc. Chán nản, nàng quyết định lang thang và trở thành chuyên gia thu hồi nợ. Với võ thuật và ánh mắt uy lực, nàng khiến con nợ phải trả tiền. Tuy nhiên, nàng lại dễ dàng để những người đàn ông nợ mình quỵt nợ, lý do nàng đưa ra là: “Yêu mà.”
Trước đây, em nghĩ tình yêu là bao dung, nhưng sau mối tình thứ 18, em nhận ra rằng tình yêu cũng là sự ích kỷ và chiếm hữu. Nếu có cơ hội yêu lại, em sẽ bảo vệ nó. “Em vẫn hy vọng có một tình yêu cuối cùng.” Nàng cười: “Đùa thôi, không có đâu.” “Nếu có, anh muốn tin vào điều đó một lần nữa.” “Bằng cách nào?” “Cưới nhau.” “Nếu không hạnh phúc thì sao?” “Em giết anh.” “Ô kê, thử xem.” “Yêu là thật, cưới cũng thật.” “Thì cưới đi, không mất gì.” Cuối cùng, tôi đã cầu hôn nàng ngay trong buổi gặp đầu tiên và chuẩn bị đám cưới chỉ sau một tuần, mặc cho sự hoài nghi của mọi người.
Họ đồn đoán đủ thứ về nàng, từ việc nàng bẫy tôi đến tôi mù quáng. Bố mẹ không tổ chức đám cưới, nàng tự bỏ tiền thuê người hỏi cưới để gia đình nàng được nở mày nở mặt. Chúng tôi nhanh chóng sống chung, nhưng hạnh phúc không kéo dài. Chỉ vài ngày sau, nàng bị bắt vào tù vì hành hung. Sau ba năm thụ án, nàng khóc và yêu cầu tôi chờ đợi, hứa sẽ không phản bội. Tôi cam kết sẽ thăm nàng thường xuyên, nhưng nàng từ chối gặp. Tôi chỉ nghe tin nàng bị đánh và ốm. Khi ra tù, nàng đã thay đổi hoàn toàn, không còn là Nga sát thủ như trước.
Mái tóc dài vàng rực đã được thay thế bằng mái tóc ngắn đen xơ xác. Nàng gầy đi, gương mặt lạnh lùng trở nên vô cảm, ánh mắt thiếu ngọn lửa. Tôi ôm nàng bật khóc, còn nàng đứng im lặng. Người quản giáo cho biết Nga bị ngọng sau tai biến mạch máu não, sức khỏe suy giảm và nhiều lần tạo điều kiện cho cô ấy hưởng ân xá nhưng vẫn chưa thành công.


Source: https://afamily.vn/lay-nham-vo-sat-thu-20121217025127877.chn