"Những Đóng Góp Quý Giá Của Người Chồng"
Hơn 10 năm qua, chị bán quần áo ngoài chợ từ sáng đến tối, còn anh chỉ phụ dọn hàng và chăm sóc chim, cá, lan. Chị thường nổi giận khi thấy chồng rảnh rỗi, đặc biệt vào những ngày bán ế, chị càng chửi mắng anh. Dần dần, anh chịu không nổi, dọn đồ về quê ở với mẹ, còn chị thì lạnh lùng bảo "Đi thì đi luôn". Không có chồng, chị vất vả hơn với hàng hóa và khi cần giao hàng gấp, chị nhớ đến anh nhưng phải gọi xe ôm, tốn kém và thấy tiếc tiền.
Một hôm, chị bảo con trai trông hàng để đi giao. Giữa trưa nắng, xe bể bánh, chị phải đi bộ, mồ hôi đầm đìa. Lúc này, chị nghĩ đến chồng, người mà chị thường coi là “vô dụng”. Ngày bận rộn buôn bán, chiều về lại phải đón con đi học và nấu ăn. Thời gian trước, khi chồng ở nhà, bữa cơm đã sẵn sàng. Chị cảm thấy nuối tiếc khi phải tự mình lo liệu mọi thứ. Khi bưng mâm cơm xuống bếp, chị nghe tiếng nước chảy, phát hiện nước thấm ướt tường. Mặc dù đã cố gắng tìm nguyên nhân nhưng không thành công. Con trai chị nói: “Có ba ở nhà thì hay biết mấy”. Lời con làm chị thêm buồn, khi mà chị phải gồng gánh tất cả công việc.
Chị hối hận vì những lời xúc phạm anh. Chị chỉ mong anh giận dỗi một thời gian rồi trở về, vì không có đàn ông trong nhà, chị không biết xoay xở thế nào.
Source: https://afamily.vn/gia-tri-cua-ong-chong-20150120011916864.chn