Những Kỷ Niệm "Lần Đầu"
Mỗi lần hồi tưởng, cảm xúc hồi hộp và lo lắng vẫn sống động trong chị. Chính vì vậy, chị đã nhanh chóng gật đầu đồng ý khi anh cầu hôn sau chưa đầy một năm quen biết. Anh là người đầu tiên chị chấp nhận đưa đón, cùng nhau đi cà phê và nắm tay. Chị sợ rằng nếu không thành đôi, ám ảnh về "lần đầu tiên" sẽ theo đuổi chị mãi. Trong đêm tân hôn, anh say rượu và nhanh chóng lăn ra ngủ, để lại chị trong nỗi hụt hẫng. Tình cảm giữa họ ngày càng chai mòn vì anh thờ ơ, ít quan tâm, không thường xuyên tặng quà hay đi chơi. Thật may, khi nhận ra điều đó, chị mang thai. Trong suốt thai kỳ, chị âm thầm chịu đựng khó khăn, vì mỗi lần than thở, anh lại gắt gỏng.
Khi cơn đau bụng đầu tiên xuất hiện, chị vẫn im lặng nhìn anh đi làm. Một mình, chị bắt taxi đến bệnh viện và gọi cho mẹ. Nằm chờ, chị cắn răng chịu đựng, nước mắt trào ra khi nghe mẹ an ủi sản phụ bên cạnh. Cảm xúc lần đầu làm mẹ làm chị quên đi đau đớn. Chị hạnh phúc với đứa con bé bỏng, khóc cười theo từng khoảnh khắc đầu đời của bé. Chị cũng trở nên rộng lượng hơn trước sự vụng về của chồng, hạnh phúc khi thấy hai cha con vui đùa. Nhưng một đêm, khi con khóc không ngừng, chị lúng túng làm rơi bé xuống nệm. Dù bé không sao, nhưng câu nói vô tình của anh làm chị tổn thương: “Đàn bà gì mà bế con cũng không nên thân.”
Chị luôn chăm sóc con suốt đêm, còn anh thì vô tư ngủ mà không giúp đỡ. Một lần, giữa chốn đông người, anh gọi chị bằng "mày" sau khi nhận phàn nàn từ công ty. Lúc đó, chị đang bận rộn đưa con đi công viên và nhờ anh giúp đỡ, nhưng anh lại châm chọc. Khi chị hỏi có chuyện gì, anh gầm gừ bảo chị lo cho con. Dù sau đó anh giải thích về cách xưng hô, cảm giác bị mắng oan vẫn ám ảnh chị. Nếu anh dịu dàng hơn, có thể chị đã quên đi. Cô bạn thân thấy vậy chỉ cười bảo rằng nhiều cặp vợ chồng vẫn xưng hô thô lỗ nhưng ra ngoài vẫn rất hạnh phúc.
Lần đầu tiên bị chồng tát, chị cảm thấy bàng hoàng và đau đớn. Dù đã biết chồng có tính thô bạo, chị vẫn luôn cố gắng nín nhịn. Chỉ vì những tranh cãi nhỏ nhặt về tiền bạc mà cả hai đã lôi ra nhiều chuyện không liên quan. Sau cú tát, chồng bỏ đi, để lại chị với nỗi sợ hãi về những lần tiếp theo. Chị nhớ lời cảnh báo của các chị em về việc không để chồng đánh đập. Trong khi chở con đi chơi, chị cảm nhận nỗi u uất trong lòng. Mẹ chị cũng chia sẻ về những lần ba đánh mẹ, nhưng không bỏ nhau vì điều đó.
Chồng chị hai, người mà chị luôn ngưỡng mộ, từng có lúc bạo lực với vợ đến mức chị phải nhập viện. Tuy nhiên, họ đã vượt qua giai đoạn khó khăn đó. Chị cảm thấy buồn khi nghe mẹ phân tích rằng xô xát giữa vợ chồng không chỉ do đàn ông. Sau đó, chị phát hiện nhiều điều không hay về chồng, như anh đi đêm không về, nhắn tin bí mật với đồng nghiệp, và có quỹ đen. Trong buổi họp lớp 15 năm sau tốt nghiệp, trong số chưa tới mười người, có bốn người đã ly hôn. Năm người phụ nữ còn lại, bao gồm chị, thì ba người đã từng ngoại tình, và một người đang có cảm xúc mơ hồ với người khác.
Chị do dự mới dám chia sẻ, đã tám năm bên người không yêu, chị chỉ mong mình trở nên vô cảm. Nhưng ngoài chồng ngoài vợ, chị không dám làm. Cô bạn có kinh nghiệm ngoại tình cười chua chát: "Lần đầu tớ cũng run, nhưng quen dần. Họ cũng lăng nhăng, sao mình phải chung thủy?" Cô bạn khác lại nghiêm túc hơn.
Source: https://afamily.vn/tinh-yeu-hon-nhan/nhung-lan-dau-tien-20140409013926339.chn