Những người chồng âm thầm bên vợ trong những ngày bão giông, mặc dù không nói lời ngọt ngào.
Ông Dinh không ngủ suốt hơn mười năm sau khi vợ ông, bà Huyên, mắc bệnh Parkinson. Họ gặp nhau năm 1972 khi cùng tham gia thanh niên tình nguyện và kết hôn sau ngày đất nước thống nhất. Năm 1999, bà Huyên bắt đầu có triệu chứng lạ và được chẩn đoán mắc bệnh Parkinson tại bệnh viện Quân y 103. Dù bệnh tình ngày càng nặng, khiến bà gần như liệt toàn thân từ năm 2008, ông Dinh vẫn tận tụy chăm sóc và động viên bà, không hề nản lòng trước khó khăn.
Mặc dù bận rộn với công việc đồng áng, ông Dinh vẫn luôn nhớ cho bà Huyên uống thuốc. Vào buổi tối, mùa đông hay hè, ông thường ngồi bên ấm chè hoặc thiếp đi trên ghế trong khi bà nghỉ ngơi. Tuy nhiên, do bệnh tình ngày càng nặng, giấc ngủ của bà thường bị gián đoạn, và ông cũng mất ngủ theo. Sau 18 năm chăm sóc vợ bệnh tật, ông Dinh trở nên già yếu và khắc khổ hơn so với những người đồng tuổi. Bà Huyên cảm nhận được tình yêu thương của chồng và dù đau đớn, bà vẫn cảm thấy hạnh phúc vì có ông bên cạnh. Chàng rể chưa cưới Phương khẳng định sẽ không về nhà khi bố vợ còn sống. Năm 2000, chị Nguyễn Thị Phương Nghệ An phát hiện bị ung thư tủy khi đang làm công nhân tại Vĩnh Dương.
Trong thời gian điều trị tại một bệnh viện ở TP.HCM, chị Phương đã gặp anh Trương Văn Chín từ Tiền Giang. Dù tình trạng bệnh của chị rất nghiêm trọng, anh Chín vẫn kiên trì chăm sóc chị suốt 6 năm, không chịu từ bỏ tình yêu. Khi bác sĩ thông báo bệnh không thể chữa, anh quyết định ở lại Nghệ An để chăm sóc chị, bất chấp sự khuyên ngăn từ gia đình chị. Câu chuyện của họ đã chạm đến nhiều trái tim khi một lương y và các nhà hảo tâm đồng ý chữa trị miễn phí cho chị. Nhờ đông dược, sức khỏe chị Phương dần hồi phục, và một năm sau, bác sĩ thông báo chị đã mang thai, điều không ai tưởng tượng nổi.
Đám cưới của anh Chín và chị Phương được tổ chức tại bệnh viện sau 14 năm anh chăm sóc chị tận tụy. Dù gia đình chị đã tuyệt vọng, anh vẫn kiên trì. Sau lễ cưới, bé Bảo Phúc ra đời, mang lại niềm vui cho cả gia đình. Bốn năm sau, sức khỏe của chị Phương cải thiện, hai vợ chồng về quê xây nhà và sống hạnh phúc. Chị xúc động nhớ lại những hy sinh của anh trong suốt thời gian chiến đấu với bệnh tật. Ngày Phụ nữ Việt Nam năm 2016, câu chuyện cảm động của họ đã thu hút sự chú ý của cộng đồng mạng.
Câu chuyện kể về một đôi vợ chồng trong bệnh viện, nơi cô vợ lo lắng về việc chồng có bỏ cô vì tai nạn khiến cô trở nên xấu xí và vô dụng. Chồng đã an ủi cô rằng anh đã chọn cô là bông hoa đẹp nhất và sẽ không bao giờ hối hận. Họ thể hiện tình cảm ngọt ngào, dù đã ngoài 40 tuổi và có hai con trai lớn. Người viết bài cảm thấy ngưỡng mộ tình yêu của họ, khi chồng chăm sóc vợ từng chút một, dù cô vẫn có thể tự cử động. Câu chuyện mang đến cảm giác như cổ tích và khiến người viết khao khát về một gia đình.
Chú giúp cô đánh răng và rửa mặt. Cô tâm sự rằng nếu ra viện, chú sẽ bắt cô ở nhà nghỉ ngơi hết năm, không đi làm, trong khi cô muốn đi làm. Cô nói chú kiếm không nhiều tiền nhưng đủ lo cho cô ăn.





Source: https://afamily.vn/nhung-ong-chong-hang-ngay-khong-noi-ngon-tinh-nhung-khong-roi-vo-nua-buoc-ngay-giong-bao-20170313212714486.chn