Nỗi Đau Của Người Việt Kiều
Chồng tôi, dù đã sống ở đây lâu, vẫn thường về quê thăm gia đình và bạn bè ở Việt Nam ít nhất một lần mỗi năm, và anh luôn muốn tôi đi cùng. Điều này khiến tôi rất mệt mỏi. Tôi yêu Việt Nam, nhưng không thích những người trong gia đình chồng. Quê anh ở một vùng nghèo, xa xôi, chúng tôi phải bay hàng chục tiếng rồi đi ô tô và taxi mới đến nơi, nhưng đường vào nhà anh rất khó đi, tôi phải xách nách mang và đi bộ lâu mới tới. Bố mẹ chồng không thích tôi vì họ cho rằng tôi "hiện đại" quá, thường nhắc nhở tôi về cách ăn mặc và thái độ khi về quê. Gia đình chồng rất đông, có hơn trăm người.
Mỗi năm tôi về quê một lần, khó lòng nhớ hết mọi người, nhưng ai cũng hỏi tôi có nhớ bác T, chú X không. Khi tôi ngập ngừng, họ lại dỗi bảo tôi không coi trọng nguồn cội. Sự cổ hủ còn thể hiện trong cách ăn uống: đàn ông ăn trước, phụ nữ ăn sau. Tôi không hiểu sao vẫn còn trọng nam khinh nữ ở thế kỷ 21. Ai cũng nghĩ tôi ở "bên Tây" thì phải rất giàu có. Tôi chọn quà kỹ lưỡng, nhưng nhiều lần thấy người nhận thất vọng, thậm chí có lần nghe cô em họ của chồng châm chọc quà của tôi. Điều đó làm tôi ức chế. Ngoài tiền gửi hàng tháng, cha mẹ chồng còn thường nhắn nhủ xin tiền cho con cháu như thể tôi là kho phát miễn phí.
Mẹ anh thường mắng tôi nếu kêu ca về việc giúp đỡ họ hàng: "Các con ở nước ngoài mà không giúp đỡ gì à? Đừng quên gốc rễ." Chúng tôi không quên, nhưng chi phí sinh hoạt, hóa đơn, học phí… khiến tôi không có thời gian lo cho người khác. Tôi không quan tâm đến những lời chê bai từ xa. Gần đây, nhà anh lại nhắn rằng con chú V muốn vợ chồng tôi bảo lãnh sang làm việc. Mẹ anh yêu cầu chúng tôi lo thủ tục và nuôi dưỡng cháu cho đến khi có việc làm. Đến mức này thì tôi thật sự không thể chịu đựng được nữa và đã nói với anh rằng tôi sẽ từ chối.
Tôi không biết con chú V là ai và cũng không chắc nó từng chào tôi. Sao tôi phải bảo lãnh và nuôi nó? Nhưng chồng tôi, vẫn cả nể mẹ, bảo tôi làm cho mẹ vui. Tôi không hiểu sao anh không thể từ chối mẹ, dù bà vô lý. Chúng tôi đã cãi nhau vì anh quyết làm theo lời mẹ, còn tôi thì kiên quyết không cho nó vào nhà. Không khí gia đình căng thẳng suốt tuần qua, và giờ tôi không biết phải nhượng bộ hay giữ lập trường. Tôi cảm thấy rất băn khoăn.



Source: https://afamily.vn/noi-kho-viet-kieu-20111001044432336.chn