"Nỗi lòng khi con gái hỏi: 'Khi nào tóc con sẽ mọc lại, mẹ ơi?'"
Sau gần 8 năm hôn nhân, vợ chồng tôi đã rất khó khăn mới có một cô con gái. Khi biết tin tôi mang bầu, cả hai đều xúc động, tôi vui mừng nhưng cũng lo lắng. Con bé chính là cứu tinh cho tình yêu và cuộc hôn nhân của chúng tôi. Trong thời gian mang thai, sức khỏe tôi yếu đi nhiều, tôi chấp nhận nghỉ việc để chăm sóc cho con. Chồng tôi luôn ở bên, chăm sóc tôi từng li từng tí, từ việc nấu ăn đến mua sắm đồ cho mẹ con. Anh hạnh phúc khi sắp làm cha và tôi cũng quyết tâm bảo vệ con gái mình bằng mọi giá.
Ngày tôi được ôm con gái vào lòng, nước mắt tôi rơi không ngừng vì hạnh phúc. Cuối cùng, tôi đã trở thành mẹ, nhưng lại nhận tin không thể mang thai thêm. Tôi biết đây là đứa con duy nhất của mình và quyết tâm bảo vệ nó. Nhưng khi con được 5 tuổi, chúng tôi phải đối diện với nỗi đau khi con bị ngất nhiều lần và phát hiện mắc ung thư máu. Tôi và chồng sống trong lo âu, chăm sóc con như trứng mỏng.
Tôi chết lặng khi nhận tin con bệnh. Mẹ con tôi thường xuyên có mặt tại bệnh viện hơn ở nhà. Tất cả tiền tiết kiệm mười mấy năm qua đã tiêu tốn vào việc chữa trị nhưng vẫn không đủ. Chúng tôi nợ lên tới trăm triệu, nhưng điều đau lòng nhất là con gái duy nhất của chúng tôi. Từ khi phát bệnh, con sống nhờ thuốc, từ một cô bé mũm mĩm giờ chỉ còn da bọc xương. Ban đầu, con khóc và phản kháng mỗi khi hóa trị, nhưng giờ đã chấp nhận. Thấy tôi khóc, con còn an ủi tôi đừng buồn. Con bé rất ngoan, chịu đựng đau đớn, nhưng tóc con ngày càng rụng, giờ không còn sợi nào. Trước đây, con rất thích tóc mình, giờ không dám soi gương vì sợ nhìn thấy đầu trọc. Chồng tôi cũng cạo đầu để con không cảm thấy cô đơn.
Thỉnh thoảng, tôi đưa con gái ra ngoài dạo. Con luôn yêu cầu tôi đội mũ để không bị xấu. Con hỏi khi nào tóc sẽ mọc lại và khi nào được về nhà. Nghe con hỏi, tôi không kìm được nước mắt. Giờ tôi đang tự tay tết tóc giả cho con, chuẩn bị cho sinh nhật thứ 6 của bé. Tôi đã cắt bỏ mái tóc dài mình gìn giữ bấy lâu và học cách tết tóc giả. Tôi chỉ mong con có thể kiên trì đến ngày đó, nhưng con đang yếu dần và phải truyền thuốc liên tục trong phòng cách ly. Trái tim tôi như chết dần theo. Tôi không biết phải làm gì nếu mất con.



Source: https://afamily.vn/dau-don-nghe-con-gai-hoi-khi-nao-toc-con-moc-lai-ha-me-oi-20170322150349982.chn