Nỗi niềm nàng dâu vừa mãn cữ phải gánh vác mọi công việc trong nhà chồng một mình không có sự trợ giúp.
Vui đã sống cùng gia đình chồng mới vài năm nhưng cảm thấy cuộc sống như địa ngục. Dù mới sinh con hơn 4 tháng, cô chỉ thấy mình như ô sin, bị gia đình chồng đối xử tệ bạc. Trong những ngày nắng nóng kỷ lục, Vui càng cảm thấy bế tắc. Căn phòng của vợ chồng cô chỉ vỏn vẹn 12 mét vuông, tuy có điều hòa nhưng lại bị gia đình chồng chiếm dụng. Mỗi trưa và đêm, cả nhà chồng cùng chen chúc vào phòng, khiến Vui phải bế con ra ngoài khi không còn chỗ. Hàng ngày, từ 5 giờ sáng đến 11 giờ trưa, Vui làm tất cả công việc nhà, còn khi nghe tiếng con khóc, cô lại phải chạy đi cho con bú rồi tiếp tục công việc.
Bố chồng cô luôn đòi hỏi phải có cơm sẵn lúc 10 giờ, khiến cô phải dọn cơm vội vàng dù chồng và mẹ chồng cũng ở nhà nhưng không ai giúp. Khi cả nhà ăn, cô phải bế con và thường không kịp ăn cùng mọi người. Đến lúc ăn, mâm cơm đã vơi, và bố chồng còn thúc giục dọn dẹp để đi ngủ trưa, khiến cô cảm thấy như người ở. Cô phải ăn vội rồi dọn dẹp, thậm chí phòng ngủ cũng trở thành nơi ăn cơm. Một hôm, trong lúc rửa bát, cô lại bị bố chồng gọi với câu hỏi châm chọc về bình nước hết.
Cô nói “Con mới bỏ sáng nay mà!” thì bị chồng hối thúc đi đổ nước. Tủi thân, cô lặng lẽ làm việc. Sau khi rửa bát, cô bế con ra ngoài cho bú, trong khi cả nhà ngủ ngon trong phòng điều hòa. Vui và con vật lộn với cái nóng, cô khóc vì không chịu nổi. Cảm giác cay đắng tăng lên khi phải sống trong một gia đình thiếu sự cảm thông, với bố mẹ chồng hay hạch sách và chồng vô trách nhiệm. Cuộc sống của Vui từ khi lấy chồng trở nên u ám, không còn nụ cười.
Cô đôi khi tự hỏi, phận phụ nữ sau khi lấy chồng đánh đổi thanh xuân để nhận lại điều gì? Có phải là những tháng ngày làm tôi tớ cho nhà chồng, không tìm thấy niềm vui? Tệ hơn, những giọt nước mắt và tâm sự của cô cũng không ai thấu hiểu. Cô luôn nhớ nhà, nhớ bố mẹ.
Source: https://afamily.vn/noi-long-nang-dau-vua-het-cu-da-mot-tay-cang-dang-du-thu-viec-o-nha-chong-khong-ai-giup-do-20170606155513009.chn