"Ở tuổi 80, vẫn nắm tay nhau vượt qua mọi thăng trầm của cuộc sống"
Hình ảnh ông bà cụ mỗi sáng ngồi cạnh bình bơm xe đã trở nên quen thuộc tại đường Trần Quý Cáp - Nơ Trang Long, Q. Bình Thạnh. Ông Nguyễn Văn Lượng 78 tuổi, quê An Giang, và bà Nguyễn Thị Xàng 73 tuổi, quê TP.HCM, đã gắn bó hơn nửa thế kỷ qua nghề sửa xe. Trước năm 1975, họ sống ổn định với một căn nhà nhỏ, nhưng năm 1999 phải bán đi do khó khăn. Sau đó, họ thuê phòng trọ và tiếp tục mưu sinh bằng nghề sửa xe. Bốn năm trước, ông Lượng gặp tai nạn khi đang làm việc, dẫn đến khó khăn tài chính khi phải chi phí chữa bệnh. Hiện tại, sức khỏe không cho phép sửa xe, họ chuyển sang nghề bơm xe, mặc dù ông Lượng bị sập xương đòn nhưng không có khả năng phẫu thuật.
Từ đó đến nay, ông đã mất khả năng lao động hoàn toàn. Ông thường xuyên đau nhức vùng bị thương, thêm vào đó còn mắc bệnh tim, thoái hóa cột sống và một số bệnh tuổi già khác. Bà Xàng cho biết trước đây ông khỏe mạnh, làm được nhiều việc, nhưng giờ chỉ có thể thỉnh thoảng bơm xe phụ bà. Thu nhập của hai cụ hiện chỉ đạt tối đa 50 ngàn mỗi ngày, do xung quanh có nhiều tiệm sửa xe khác. Họ thường ngồi chờ khách mà không có ai ghé thăm. Họ phải tiết kiệm chi tiêu, chỉ ăn bánh mì không hoặc không ăn sáng, và bữa trưa chỉ mua mắm muối và đồ khô, không dám mua thịt cá như người khác.
Hôm nay, người trong xóm biếu cho cụ Hai Kim ít thịt bằm và nguyên liệu nấu canh chua. Hai vợ chồng chỉ nấu một bữa ăn trong ngày để tiết kiệm. Cụ Hai Kim sống neo đơn, thỉnh thoảng được người dân thăm hỏi, tặng tiền, gạo, thuốc và có người cho tiền tiêu vặt. Mỗi ngày, cụ dạy từ 5h30 sáng, bơm xe cho khách đến 8h30, khi nắng lên thì cụ kéo bình vào. Mỗi lần bơm xe, cụ chỉ kiếm được từ 2 đến 4 ngàn, có hôm không kiếm được đồng nào.
Bà sống trong dãy phòng trọ cách đó khoảng 1km và được một người dân tốt bụng chở về nhà sau giờ làm. Hai vợ chồng rất tiếc vì không có con, phải sống cô đơn tuổi xế chiều. Bà Xàng từng mang thai hai lần nhưng đều sảy thai. Họ ở trong một căn nhà trọ nhỏ tại hẻm 290 Nơ Trang Long, phải chi gần 2 triệu đồng tiền trọ mỗi tháng, một gánh nặng lớn khi còn phải lo tiền thuốc thang. Trong nhà không có gì quý giá, mọi vật dụng đều do người khác cho. Sau khi đi làm về, họ chỉ nằm nghỉ và ngóng ra ngoài như chờ đợi điều gì mới mẻ. Bà Xàng mong ước ông không ốm yếu để có thể tiếp tục làm việc và ước có con cháu để nương tựa tuổi già.

















Source: https://afamily.vn/tuoi-80-van-cung-nam-tay-nhau-di-qua-nhung-buon-vui-cuoc-doi-201510160721468.chn